Edit & Dịch: Emily Ton.
Phượng Vũ cúi đầu nhìn xuống, nhìn thấy Thu Linh đang dậm chân, liên tục thét lên gọi nàng.
Bởi vì nàng đã bay lên cao, nên chỉ có thể nhìn từ xa.
Phượng Vũ còn có thể nhìn thấy trên quan đạo cách đó không xa, một đội kỵ binh đang nhanh chóng rong ruổi!
Chỉ là, khi Phượng Vũ nhìn đến hình bóng quen thuộc trên lưng ngựa kia, đôi mắt nàng lại trừng rất lớn!
Người cầm đầu chính là Phượng Diệc Nhiên! đại thiếu gia Phượng gia! Theo sát sau đó là bào muội hắn, Phượng Lưu! Phía sau nàng ta chính là hộ vệ Phượng gia.
Phượng Diệc Nhiên, Phượng Lưu! Hai người này đều không dễ đối phó, một kẻ âm hiểm dối trá, một kẻ điêu ngoa tùy hứng.
Phượng Vũ nhớ tới mỹ nhân nương trong nhà chỉ biết khóc và thân đệ đệ đơn thuần non nớt ngốc nghếch...... một búng máu lập tức nghẹn ở ngực!
Nàng bị Hỏa Vân Cự Ưng ngậm đi, mỹ nhân nương và tiểu đệ đệ của nàng nên làm sao bây giờ?!
Bọn họ làm thế nào để ứng phó với Phượng Diệc Nhiên âm hiểm xảo trá, Phượng Lưu điêu ngoa tùy hứng?!
Ngay thời điểm này, người phía dưới nhìn Hỏa Vân Cự Ưng ngậm vị cô nương tầm thường với khuôn mặt bình thường càng lúc càng xa, tất cả đều ngốc một vòng......
Phong Tầm cũng ngốc......
Trong lòng hắn lặng yên hộc máu thay cho tiểu cô nương trông bình thường kia.
Thật là lắm xui xẻo?
Rõ ràng, người đầu tiên cảnh báo là nàng, người đầu tiên muốn xoay người chạy cũng là nàng, nhưng Hỏa Vân Cự Ưng đã đặc biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-hoang-hau/91440/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.