Thiếu niên kia hai tay chống cằm, cặp mắt hiện lên vẻ đào hoa khiến người khác nhìn vào liền hồn xiêu phách lạc, đắc ý nhìn Phượng Vũ đang nhìn mình.
Phượng Vũ im lặng, chỉ có thể ngẩng đầu, vô lực liếc mắt nhìn hắn.
"Ta rất xinh đẹp sao? Ta so Quân Lâm Uyên lại càng xinh đẹp có phải không?" Ngự Minh Dạ hớn hở nháy mắt với Phượng Vũ mấy cái.
Kinh nghiệm tình trường phong phú của hắn mách bảo, chỉ cần hắn liếc mắt một chút, những cô nương khác nhất định sẽ bị hắn làm cho mê muội đến thất điên bát đảo, hôm nay cũng không ngoại lệ, tiểu nha đầu trước mặt này, vừa nhìn liền biết rất dễ bị lừa.
Phượng Vũ: "..." Từ xinh đẹp đối với nam nhân mà nói, chẳng lẽ không phải nghĩa xấu sao?
"Ngươi muốn thế nào?" Phượng Vũ tức giận hỏi.
"Quân Lâm Uyên không có khả năng cho ngươi danh phận, nhưng ta có thể cho ngươi! Quân Lâm Uyên không lấy ngươi, nhưng ta có thể cưới ngươi!" Thiếu niên nắm tay, biểu thị lời thề son sắt: "Ta lại là Hắc Ám Cung Đình Thánh tử a, cho nên, chỉ cần ngươi theo ta, ta nhất định sẽ để ngươi phú quý cả đời, hưởng thụ không hết..."
Ngự thiếu niên dương dương đắc ý nói lời hứa của hắn, nhưng Phượng Vũ thời khắc này——
Ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm Ngự Minh Dạ, ánh mắt thẫn thờ, nhưng kỳ thật đã sớm lấy lại ý thức, trong đầu mặc niệm rằng, tất cả đều là vì Tiên Linh Quả của nàng, Tiên Linh Quả, Tiên Linh Quả...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-hoang-hau/2705552/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.