Mà giờ khắc này- -
Trên mặc đất chỉ còn lại hai người là Phượng Vũ và Mộc Dao tiên tử.
Còn về phần Phong quản gia tất nhiên là Quân Lâm Uyên đi đến đâu hắn sẽ luôn đi theo rồi.
Phượng Vũ nhìn theo hướng lao xuống của Quân Lâm Uyên, đôi mắt của nàng bị chiếc hộp ngọc trong tay hắn thu hút khiến nàng nhìn chằm chằm vào chiếc hộp đó.
Tiên Linh Qủa! Tiên Linh Qủa! Có thể làm cho nàng lại tu luyện từ đầu, Tiên Linh Qủa a a a.
Phượng Vũ trong lòng mừng như điên, kích động, hưng phấn, toàn thân nàng kiềm chế không được mầ run rẩy kịch liệt,....Phượng Vũ sợ ánh mắt của mình quá lộ liễu, cho nên theo bản năng nàng cúi đàu thấp xuống, không muốn để tâm tư thầm kín của mình bị Quân Lâm Uyên nhìn ra.
Nhưng Phong Tầm luôn rất quan tâm Phượng Vũ, hắn thấy nàng toàn thân run rẩy nên ân cần hỏi: “Làm sao mà toàn thân lại run rẩy thế kia? Có phải là thân thế có chỗ nào không thoải mái hay không? Hay là tại gió đêm đông làm cho cảm lạnh rồi."
Phượng Vũ đã cố gắng giấu đi điểm yếu của mình, nhưng lại bị Phong Tầm nhìn ra, và bây giờ nàng đã trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn.
Mộc Dao tiên tử tức giận: “Bị gió làm cho không khỏe? Theo ta thấy, là do nàng ta nhìn thấy Tiên Linh Qủa nên mới kích động như vậy? Ta đã sớm biết nàng ta là gian tế mà.”
Phong Tầm tức giận đến nổ đom đóm mắt, nhưng hắn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-hoang-hau/2705540/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.