Thế mà Phong Tầm còn đồng tình: "Muốn trách, chỉ có thể trách Phượng gia quá tham lam, nhà bọn họ khó có thể tạo ra một vị tuyệt thế thiên tài, cứ như vậy mà bị hủy hoại, cũng thật là đáng tiếc... haizz. "
Phượng Vũ hít sâu một hơi: Tả Thanh Loan ơi Tả Thanh Loan, ngươi hủy hoại Phượng Hoàng chân huyết, còn bịa đặt ra sự việc này, lan truyền lời đồn hãm hại ta, vừa được danh lại vừa được lợi, thật sự là việc tốt đẹp nào trên đời này ngươi đều hưởng hết, ngươi quả là không tầm thường!
Nghĩ đến đây, Phượng Vũ lại nắm chặt tay, Tiên Linh Quả, nàng nhất định phải nhanh chóng đạt được Tiên Linh Quả!
Đêm nay, định trước không phải là đêm bình lặng.
Phượng Vũ quấn mình trong chiếc chăn lông mà Phong quản gia đưa cho ngủ say
——
Bỗng nhiên, một luồng nguy hiểm khiến nàng theo bản năng mở mắt.
Phong Tầm nhìn thấy Phượng Vũ tỉnh lại, ngược lại thấy bất ngờ: "Tỉnh rồi sao?"
"Xảy ra chuyện gì à?" Phượng Vũ ôm chăn ngồi dậy, đôi mắt vẫn còn nhập nhèm buồn ngủ? Ánh mắt thanh lãnh như nước, giống một thanh đao rút ra khỏi vỏ kiếm.
Phong Tầm trợn tròn mắt, sững sờ, sao hắn lại thấy trong ánh mắt của tiểu nha đầu này Phong Tiểu Ngũ có hàn khí lạnh lẽo của một người đã từng bước ra khỏi biển máu sinh tử? Không không không, nhất định là hắn hoa mắt.
Khi Phong Tầm quan sát lại lần nữa, phát hiện quả nhiên không còn nữa.
"Sao thế? " Phượng Vũ theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-hoang-hau/2705519/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.