Hỏa Vân bạch sư nhìn chằm chằm Phượng Vũ thật sâu liếc mắt một cái, trong mắt biến ảo khó lường.
Phượng Vũ cũng bình tĩnh trừng trở về: “Chỉ có ta có thể cứu nó, bằng không thì nó sẽ chết.”
“Nếu như ngươi thiếu khuyết đồ ăn mà nói, ta nơi này có.” Phượng Vũ vung tay lên một cái, một đống nguyên liệu nấu ăn mới mẻ từ trong không gian của nàng lăn rơi ra tới.
Thịt bò tươi sống cắt thành khối đến.
Từng khối từng khối đến, lũy lên tới, đủ có nặng mấy trăm cân.
Hỏa Vân bạch sư nhìn xem Phượng Vũ một chút, nhìn nhìn lại thịt bò chất đống trên mặt đất đến, nó đối với Phượng Vũ gật đầu: “Ngao!”
Đồng thời nó ra hiệu Phượng Vũ đem đồ ăn thu hồi trở lại, chờ đến được chỗ ở lại lấy cho nó.
Phượng Vũ hết sức rõ ràng, tuyết lở như vậy chôn không được người áo đen bao lâu, vì thế cho nên nàng nhất định phải mau chóng rời đi.
Nàng đi theo sau lưng của Hỏa Vân bạch sư, chẳng mấy chốc đi vào đến một chỗ sơn động khô ráo.
Sau khi đến được chỗ ở của nó, Phượng Vũ quả nhiên nhìn thấy một cái con Hỏa Vân bạch sư khác nằm tai trong sơn động, chung quanh người của nó tất cả cũng đều là máu, trên mặt đất cũng tràn ngập lấy vết máu dày đặc.
Phượng Vũ vội vàng tiến lên trước xem xét, chỉ nhìn liếc mắt một cái nàng liền biết được ——
“Thế này không chỉ vẻn vẹn là thụ thương, thế này là khó sinh a.” Phượng Vũ nhìn xem Hỏa Vân bạch sư, “Nó mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-hoang-hau-truyen-chu/3922319/chuong-3725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.