Bích Vân cung chủ trước khi rời đi để lại câu nói kia đơn giản tru tâm.
Cái ý tứ trong câu nói kia của nàng đến rõ ràng chính là, bởi vì Phong đại Nguyên soái cùng Quân Lâm Uyên lựa chọn bảo vệ Phượng Vũ, vì thế cho nên Bích Vân cung sẽ ủng hộ Thái Dương bích lũy.
Phong đại Nguyên soái khoát tay: “Không có chuyện ngày hôm nay, ngươi cảm thấy được Bích Vân cung liền sẽ giúp Quân Vũ đế quốc chúng ta sao?”
Mọi người suy nghĩ đến Bích Vân cung chủ bày ra tư thái cư cao ngạo mạn đến như vậy, đều lắc đầu.
Phong đại Nguyên soái lại nói ra: “Tả Thanh Loan là Thánh nữ của Bích Vân cung đến, nàng lựa chọn giúp Đông Tang quốc, chưa hẳn chính là ý tứ của một cá nhân nàng đến.”
Lục viện trưởng cùng Hứa viện trưởng cũng đều hơi khẽ gật đầu.
Phong đại Nguyên soái: “Theo bản soái chứng kiến, Bích Vân cung hẳn là phải sớm có ý tưởng này.”
Nói xong, Phong đại Nguyên soái chuyển hướng Phượng Vũ, cười khổ một tiếng: “Vì thế cho nên Bích Vân cung đã sớm lựa chọn kĩ càng hẳn đứng đội, cùng ngươi lại có quan hệ như thế nào? Chỉ bất quá...”
Chân mày của Phong đại Nguyên soái có chút nhíu lên: “Duy nhất phải lo lắng chính là, ngươi đã phế đi Tả Thanh Loan, Bích Vân cung cùng người của Tả gia đến sẽ gây bất lợi cho ngươi.”
Phượng Vũ: “Ta không ngại.”
Mà thời khắc này, Quân Lâm Uyên đã trải qua mở to con mắt ra, cặp con ngươi sâu thẳm kia nhìn Phượng Vũ chằm chằm, âm thanh lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-hoang-hau-truyen-chu/3922033/chuong-3438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.