Dương Chí Hổ đau lòng sao? Như vậy tất nhiên là đau lòng, bởi vì đây đúng là hắn đã tích góp rất lâu.
Thế nhưng là, đói kẻ nào cũng không thể đói hài tử a.
Đó là lí do mà Dương Chí Hổ đối với Vương Chiêu Nhạc nói ra: “Đến đến đến, cho nấu cháo hết đi, để cho đứa bé kia ăn bữa cơm no đi.”
“Ai.” Vương Chiêu Nhạc phát ra thanh âm đáp ứng.
“Đúng rồi.” Dương Chí Hổ nghĩ nghĩ, dừng bước đối với Vương Chiêu Nhạc nói ra, “Cái chuyện Phượng Vũ cái nha đầu kia biến thành thùng cơm lớn này, ách... Tạm thời trước đừng xách ra bên ngoài, miễn cho phá hỏng mất danh thanh của nàng.”
Cũng không biết Quân điện hạ có biết Phượng Tiểu Vũ có thể ăn như vậy hay không...
Dương lão bản mới vừa mới chưa ngồi được bao lâu, Vương Chiêu Nhạc lại tới.
Dương lão bản: “Ngươi không phải đang chiếu cố Phượng Vũ cái nha đầu kia sao?”
“Ách...” Vương Chiêu Nhạc dùng một loại... Ánh mắt mười phần quái dị nhìn ông chủ của hắn.
Dương Chí Hổ: “Cái nha đầu kia thế nào? Không có xảy ra chuyện gì chứ?”
Vương Chiêu Nhạc: “Ách...”
Dương Chí Hổ vỗ bàn một cái: “Nói a!”
Vương Chiêu Nhạc: “... Đã ăn xong, ngài cho Linh Nguyên tinh... Cũng đều bị nàng đã ăn hết rồi...”
Phốc!
Dương Chí Hổ một ngụm máu kém chút phun ra ngoài!
Đây chính là toàn bộ Linh Nguyên tinh mà hắn tích góp cả một năm mới rốt cục tích lũy đi ra đến a cái bại gia nữ này!
Hắn suýt chút nữa thì phù phù một tiếng quỳ xuống cho nàng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-hoang-hau-truyen-chu/3921748/chuong-3153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.