Quân Vũ Đế chỉ lo mình cao hứng, nhưng hắn lại quên, hắn khai ra đám người này, nhưng là một đám khôn khéo vô cùng! Đế Quốc học viện Công Thúc Phó viện trưởng bọn họ cũng cũng không nhắc lại, Quân Bộ học viện bên kia...
Sau khi trở về, Công Tôn Hoằng Chủ có chút hoảng.
Công Tôn Hoằng Chủ: “Nhìn ý của bệ hạ... Hắn thật cao hứng a.”
Sở Vân Phó viện trưởng: “Đâu chỉ cao hứng? Gọi là kích động!”
Công Tôn Hoằng Chủ: “... Ta khi dễ qua nàng.”
Sở Vân Phó viện trưởng: “... Ta cũng thế.”
Hai người liếc mắt nhìn nhau, oa một tiếng, kém chút ôm đầu khóc rống.
Cái lĩnh ngộ đau cỡ nào~~
Không nói trước Tả Thanh Loan, ánh mắt lại trở lại hoàng cung.
Quân Vũ Đế hiện tại thế nhưng là cầm tới chứng cớ xác thực, nội tâm của hắn kia kích động ráng sức thì khỏi nói, dù sao so với hắn lần thứ nhất nhìn thấy Quân Lâm Uyên còn kích động là được rồi!
“Thái tử đâu? Làm sao còn chưa tới?!” Quân Vũ Đế lo lắng!
Rất nhanh, Cao công công thở hồng hộc chạy tới: “Bệ hạ... Bệ hạ...”
Có thể thấy được chạy chuyến này, Cao công công xác thực là liều mạng.
“Quân Lâm Uyên đâu?! Tiểu tử thúi kia làm sao đến bây giờ còn chưa qua đến?!” Quân Vũ Đế mặt đen lên!
Cao công công: “Điện hạ nói... Hắn không tới.”
Quân Vũ Đế mở to hai mắt, dùng ánh mắt khiếp sợ trừng mắt Cao công công: “Hắn không muốn cô vợ trẻ rồi?!”
Cao công công: “... Cái này, nô tài thật đúng là rõ ràng, nhưng...”
Nghĩ nghĩ, Cao công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-hoang-hau-truyen-chu/3921510/chuong-2911.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.