Diệp Hàn: Các ngươi có biết không? Phượng Vũ nàng thế mà toàn bộ tiếp nhận! Nàng đơn giản... Quả thực chính là..."
Tân Chỉ Huyên: “Quả thực cũng chính là thay đổi thất thường, chân đạp rất nhiều chiếc thuyền?!”
“Đúng!” Diệp Hàn bắt đầu bại hoại thanh danh của Phượng Vũ.
Diệp Hàn biết sâu sắc, đối với một cái cô nương gia tới nói, chuyện gì khác cũng đều rất khó đánh tan nàng, nhưng là thanh danh hủy đi, nàng liền không còn có cái gì nữa.
Nếu là những người khác, lúc này khẳng định sẽ giận mất Diệp Hàn.
Nhưng người ở chỗ này cơ hồ đều là địch nhân của Phượng Vũ, bọn họ ước gì Phượng Vũ càng không may càng tốt, cho nên không có bất kì một người nào thay nàng nói chuyện, ngược lại từng cái nội tâm cũng đều cười trên nỗi đau của người khác.
Diệp Hàn thấy mình bôi đen Phượng Vũ không có hậu quả, càng phát ra càn rỡ lên tới.
Diệp Hàn còn vu khống Phượng Vũ vài câu, cảm thấy thời cơ không sai biệt lắm, nàng liền mở miệng nói ra: “Không phải ta không muốn đấu với Phượng Vũ, thật sự là thực lực của nàng quá mạnh, ta căn vốn dĩ đánh không lại nàng.”
“Làm sao lại như vậy?!” Tân Chỉ Huyên hết sức khó có thể tin, “Một cái tân sinh vừa tấn thăng đi lên như nàng, mà ngươi thì là Ất ban lão sinh, nàng bằng thực lực gì so với ngươi còn mạnh hơn?”
Diệp Hàn khóc cười một tiếng: “Phượng Vũ nam một hơi đối phó mười hai con ma thú.”
Tân Chỉ Huyên không có vấn đề nói: “Mười hai con Ất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-hoang-hau-truyen-chu/3921271/chuong-2675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.