Tử Linh: Kẻ nào quản giày của ngươi phế hay không phế? Hoàng cấp Ngưng Huyết cao của ta a!
Nàng xông đi lên đồng dạng đạn pháo, kém chút đem Diệp Hàn đụng bay.
Mặt đất bị Diệp Hàn giẫm qua, trạng thể cao màu tuyết trắng đã biến thành một đống đen nhánh, Tử Linh: “!!!”
Nàng dùng ánh mắt cừu hận gắt gao trừng mắt Diệp Hàn!
Ánh mắt cừu hận? Diệp Hàn không hiểu: “Ngươi đến cùng thế nào? Còn có chỗ này cả phòng rác rưởi là chuyện gì xảy ra?”
Tử Linh thống khổ nhìn thoáng qua thuốc cao dưới đất, biết được bởi vì Diệp Hàn mới như thế, nàng thì càng hận.
Nhưng bây giờ trọng yếu nhất vẫn là...
Tử Linh quỳ trên mặt đất, dùng thìa từng chút một cặm cụi đào được dược cao bị giẫm đen vào bên trong cái chén không, đào không được... Nàng đều hận không thể cầm mặt đến cọ ô ô ô ~
Diệp Hàn dùng ánh mắt nhìn bệnh tâm thần đồng dạng nhìn Tử Linh: “Ngươi là kẻ ngu ư?!”
Tử Linh tức giận, không để ý tới nàng.
Diệp Hàn nhìn xem cả phòng toàn đồ vật, đặc biệt là cổng của nó, chất thành tràn đầy một đống vật, lúc này một cỗ lửa vô danh từ trong lòng hiện lên!
“Đây là có chuyện gì?!”
[ truyen cua tuI dot net ]
Tử Linh yên lặng xẻng Hoàng cấp Ngưng Huyết đan... Hận không thể đến thiểm, nơi nào có quản Diệp Hàn hay không.
Phanh phanh phanh!
Diệp Hàn ý đồ đến kéo cửa gian phòng nàng nguyên lai cất giữ đồ, kéo không ra.
Diệp Hàn khí không được rồi, dùng sức nện cửa!
Đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-hoang-hau-truyen-chu/3921135/chuong-2539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.