Người chung quanh cũng đều dùng một loại ánh mắt im lặng nhìn xem Phượng Vũ! “Phượng Vũ cô nương nàng làm sao... Nàng trả lại như thế nào...”
“Nàng làm sao còn dám lôi kéo cánh tay Quân điện hạ? Chẳng nhẽ nói nàng không lo lắng lại bị Quân điện hạ mở ra tay ư?”
“Thật là mất mặt a...”
Tất cả mọi người thay Phượng Vũ cảm thấy xấu hổ, trước mắt bao người, cái này cỡ nào mất mặt a...
Quân điện hạ trừng mắt Phượng Vũ, áp lực thấp rất thấp!
Phượng Vũ cúi đầu thấp xuống, lôi kéo ống tay áo rộng lớn của hắn, lúc ẩn lúc hiện.
Từ góc độ Quân điện hạ nhìn lại, liền chỉ thấy quả đầu kia tiu nghỉu xuống.
Quân điện hạ mặt như Hàn Sương, lẫm tiếng gầm nhẹ: “Chán sống nói thẳng, cũng bớt người khác cứu!”
Phượng Vũ cúi đầu thấp xuống, dẹp lấy môi dưới, thật không đáng thương.
Bắt đầu bắt đầu! Quân điện hạ muốn đánh chết Phượng Vũ! Quần chúng vây xem trước nay hưng phấn chưa từng có, cảm giác chờ mong tràn đầy!
Phượng Vũ nhấc cái đầu, cặp đôi mắt kia lớn mà thanh tịnh, vô cùng đáng thương nhìn Quân điện hạ một chút, còn thấp rũ xuống, tuyệt không để người thương tiếc.
Quân điện hạ hết lửa giận, bị nàng cái nhìn này, nhìn tả hơn phân nửa...
Quân điện hạ trừng mắt trước tiểu thiếu nữ váy đỏ: “Ngươi biết sai hay chưa?!”
Phượng Vũ đầu tiu nghỉu xuống, giống con tiểu nãi cẩu bị vứt bỏ: “Ngô...”
Quân điện hạ: “Không nghe thấy!”
Tiểu thiếu nữ váy đỏ ngẩng đầu meo ô thiếu niên một chút,: “Ta, ta sai rồi...”
Thiếu niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-hoang-hau-truyen-chu/3920987/chuong-2391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.