“Hơn nữa, chuyện lần này, không phải con hạ độc thủ. Như vậy từng chữ đầy máu vu khống, con gái không dám nhận!” không đợi Thành Minh trả lời, Thành Thanh Ninh đã lần nữa lạnh giọng nói đến. Dường như không ngờ đến, Thành Thanh Ninh sẽ liệt ra nhiều tội danh của cô như vậy, Thành Uyển Nhi sắc mặt càng kinh ngạc.
Sau khi hồi thần lại, xoay đầu nhìn về hướng Thành Minh, vô cùng uất ức gọi một tiếng “Phụ thân, người xem.....” Cô trước giờ kị nhất người khác nói đến thân phận thứ nữ của cô, đó cứ như một giấu ấn nhục nhã vậy, in sâu trên đường đời của cô, cũng in sâu trong lòng của cô, trở thành một bức tường mà đời này cô đều không thể bước qua.
Thành Uyển Nhi nghẹn ngào, âm thanh run rẩy, giống như chịu uất ức lớn bằng trời. Thành Minh an ủi nhìn Thành Uyển Nhi, vỗ vai cô. Lúc xoay đầu lại nhìn Thành Thanh Ninh, chân mày nhíu chặt hơn nữa, nếp nhăn trên trán đều có thể kẹp chết con ruồi rồi. “Ngươi cái.....” Thành Minh còn chưa nói hết lời, đã bị Thành Thanh Ninh lạnh lẽo trả về “Phụ thân lại muốn mắng, con khốn này phải không?”
Thành Thanh Ninh không chút e sợ cười một tiếng “Thu lại sự mắng nhiếc của người đi, câu này nghe đến lỗ tai con gái sắp sinh rèn rồi.” Nhìn bộ dạng ăn chơi của cô, Thành Minh giận đến sắc mặt trắng bệch. Thành Uyển Nhi châm thêm lửa “Muội muội, tỉ tỉ biết trong lòng muội oán hận ta. Nhưng những thứ này đều không liên quan đến phụ thân, muội muốn đánh muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-doc-phi-vuong-gia-sung-the-xin-khac-che/212093/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.