Về đến Minh Châu Các, Thành Thanh Ninh không nhịn được mắng một câu “Mặc Vịnh Lâm thật khiến người ta chán ghét y như Mặc Tông Bình vậy!” “Giống như là một con hổ mặt cười, ta nhìn mà muốn ói.” Thành Thanh Ninh tức giận ngồi trên ghế, bưng ly nước trước mặt lên uống cạn, mới cắn răng nói “Bổn tiểu thư ghét nhất chính là qua lại với người nhà họ Mặc! Trừ Mặc Hàn Dạ, mỗi một người của nhà họ Mặc đều khiến người ta ghét!” “Không đúng, thật ra ta cảm thấy, Mặc Hàn Dạ cũng khá đáng ghét! chưa từng có sắc mặt tốt với ta, uổng công bổn tiểu thư thích hắn như vậy.”
“Cứ để ta dùng mặt lạnh đi đắp mông của hắn, mặt đều mất ra khỏi Kinh Thành rồi!” “Một hồi thì đối với ta thái độ này, một hồi lại là thái độ kia....đẹp trai thì hay lắm sao hả? Mặc Hàn Dạ cũng đáng ghét!” Nghe một tràn oán trách của Thành Thanh Ninh, Triều Lộ sắc mặt kì lạ nháy mắt với Thành Thanh Ninh, ho khan một tiếng. “Triều Lộ muội sao vậy? có phải là đêm qua bị lạnh không? cổ họng không khỏe?” Thành Thanh Ninh không hiểu ý của cô, nhíu mày nhìn cô. Triều lộ đứng ở cửa, không ngừng nháy mắt với Thành Thanh Ninh, thị ý cô nhìn về hướng cửa sổ. “Mắt muội sao vậy? cát bay vào à?” Thành Thanh Ninh nhíu mày càng chặt hơn nữa.
“Được rồi, nô tì vẫn là ra ngoài, tiểu thư người tự cầu phúc đi.” Triều Lộ từ bỏ việc thị ý với cô, thở dài một hơi trợn mắt với Thành Thanh Ninh, lại cung kinh hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-doc-phi-vuong-gia-sung-the-xin-khac-che/1196747/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.