Đi ra từ phủ Sở vương, trong lòng Thành Thanh Ninh vô cùng bực bội. Bây giờ trời đã khuya, cả Kinh Thành không náo nhiệt như ban ngày, đều chìm vào trong tĩnh lặng. Đôi chân của Thành Thanh Ninh điểm nhẹ trên nóc nhà, từ nóc nhà của mỗi một nhà lướt qua. Gió đêm thổi qua, có chút mát mẻ. Sau khi lượn một vòng, Thành Thanh Ninh cảm thấy khí giận trong lòng tan biến đi không ít, mới từ từ trở về Thành Phủ.
Khó khăn lắm mới nằm xuống ngủ, Thành Thanh Ninh chỉ cảm thấy bản thân vẫn còn trong mơ, thì nghe thấy bên Mai Hương Viện truyền đến tiếng ồn ào, bất giác nhíu mày mặt cau có khó chịu “Minh Nguyệt! Triều Lộ! bên ngoài xảy ra chuyện gì rồi, sao ồn như vậy?” Triều Lộ nhanh chân đi vào, trả lời Thành Thanh Ninh “Tiểu thư, vị bên Mai Hương viện treo cổ tự vận đó, quậy rất lợi hại.” Mai Hương viện, chính là nơi ở của Thành Uyển Nhi.
“Ồ? Thành Uyển Nhi treo cổ tự vận?” Thành Thanh Ninh đột nhiên có hứng thú, lật người ngồi dậy, hỏi đến “Chết chưa?” “Vẫn chưa!” thấy Thành Thanh Ninh mặt đầy phấn khởi, Triều Lộ không nhịn được cười khẽ “Tiểu thư,, người nghĩ nha, vị đó chỗ nào cũng muốn vượt qua tiểu thư, làm đại tiểu thư trưởng xuất trong phủ.” “Nhiều năm như vậy phu nhân đều nhường cho cô ta, không làm gì cô ta. Nhưng nay phu nhân lấy lại khí thể, hai mẹ con đó trong chốc lát đã sợ rồi.”
Triều Lộ vừa thay đồ cho Thành Thanh Ninh, vừa tiếp tục nói “Đã quen với cuộc sống vinh hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-doc-phi-vuong-gia-sung-the-xin-khac-che/1196731/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.