Sau khi nghe hết lời của Mặc Hàn Dạ, Thành Thanh Ninh không nhịn được đầu đầy vạch đen. Cô còn tưởng, bản thân đã từ chối rõ ràng vậy rồi, Mặc Tông Bình thân là vua của một nước cũng nên có chút tầm mắt mới đúng, vậy mà còn đi hỏi Thành Minh?! “Mặc Tông Minh vua của một nước này, cũng hơi vô sỉ rồi.” Thành Thanh Ninh không nhịn được mắng một câu. “Hắn vốn đã không phải vua danh chính ngôn thuận, vô sỉ hay không với hắn mà nói không có ảnh hưởng gì.”
Mặc Hàn Dạ nhàn nhạt đáp, trên mặt nhìn không ra hỉ nộ. Cũng đúng, nếu Mặc Tông Bình không vô sỉ, sao lại đoạt đi hoàng vị của Mặc Hàn Dạ? “ Tuy nói như vậy, nhưng cách làm này có chỗ nào giống quân tử, thiệt là tiểu nhân bỉ ỏi.” Thành Thanh Ninh trong lòng tức giận, tiếp tục nói “Nếu ta mà có thể nhìn trúng mấy hoàng tử đó, e là sớm đã nói với phụ thân rồi.” Mặc Hàn Dạ có chút kinh ngạc nhìn cô. Ngay cả hoàng tử đều không nhìn trúng? Đây là lần đầu tiên hắn từ trong miệng một tiểu thư danh khuê nghe thấy những lời này. Trong Kinh Thành, đến cả nước Thương, các cô gái chờ gả, người nào không hy vọng có thể gả vào hoàng thất, gả cho hoàng tử nào đó?
Đây là nhà chồng danh quý nhất rồi! Nhưng Thành Thanh Ninh lại không hề quan tâm? Mặc Hàn Dạ nhìn bộ dạng nghiêm túc của cô không giống làm giả, bất giác nói “Cô vậy mà tâm tính cao, ngay cả hoàng tử đều không nhìn trúng. Trên đời này, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-doc-phi-vuong-gia-sung-the-xin-khac-che/1196725/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.