Đúng lúc này, Phượng Phi Lang đứng bên cạnh hơi nhếch miệng, trong mắt hiện lên tia sáng. Hắn đi lên trước nhìn Hạ Thanh Ca một cái mới lên tiếng.
"Vừa rồi tại hạ xem bài thơ tả hoa mai này của Hạ tiểu thư thì quả thật không nhìn ra được ý nghĩa gì, cho đến khi Hạ tiểu thư nhắc đến tên thơ, tại hạ sau khi cẩn thận quan sát, tựa hồ nơi này còn có một tầng thâm ý khác?"
Hạ Thanh Ca không để ý, bày ra bộ dạng không hiểu "A? Phượng thế tử nhìn ra được điều gì?"
Phượng Phi Lang đi đến trước thư án, cầm bút ghi chú ở bên cạnh bài thơ của Hạ Thanh Ca, mọi người vừa nhìn đều hít một hơi lạnh, lập tức chuyển thành vẻ mặt cực kỳ khiếp sợ, ngay sau đó chuyển thành phẫn nộ.
Chỉ thấy Phượng Phi Lang cũng dùng chữ Khải phiên dịch ra: "Ngươi không có văn hóa, chỉ số thông minh của ngươi rất thấp, hỏi ngươi là ai, một con lừa đầu to ngu ngốc. Ngươi là con lừa, ngươi là con lừa, ngươi là con lừa ngu ngốc."
Phế vật này lại có bản lãnh đếnmức này? Bài thơ này một câu hai nghĩa, chỉ rõ là đang mắng người, nhưng mà mắng cực kỳ khéo, lại khiến người ta không thể nói gì.
Có thể trong thời gian ngắn như vậy làm một bài thơ có vần điệu đã là cực kỳ khó, nàng lại còn có thể làm thơ một câu hai nghĩa?
Hỏi ai tức giận nhất ở đây, chính là người mới vừa rồi còn thề son sắt muốn giữ gìn thật tốt bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-doc-phi-dai-tieu-thu-phe-vat/3224699/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.