Hắn giống như một tòa băng sơn sừng sững trăm năm không tan, chỉ cần người hơi tới gần một chút, sẽ bị đông lạnh đến cả người lạnh lẽo, không dám tiến thêm nữa.
Nếu là người bình thường khả băng chỉ cảm nhận được sự tồn tại của khí thế này đã sợ tới mức phải chạy trối chết, kỳ thật lúc này Mục Âm Âm cũng là như thế, trong lòng rõ ràng sợ hãi muốn chết, cố tình lúc này dù thế nào cũng vẫn bất động bước chân.
Có gan phát sinh tà ác, nàng ta đã không còn đường lui.
Thân mình hỏ yếu không biết là bởi vì đông lạnh mặc quá ít, hay là bị khí tràng của Cố Lan Tức dọa đến, một mực không khống chế được run rẩy.
Nàng ta âm thầm hít sâu một hơi, móng tay cắt tỉa chỉnh tề hung hăng cắm chặt vào da thịt, thẳng đến khi véo ra một hàng vết máu, nàng ta mới miễn cưỡng thuyết phục chính mình, ngàn vạn lần không thể chạy trối chết.
Nếu là bình thường, nữ tử xa lạ dám tự tiện xông vào phòng Cố Lan Tức, đã sớm bị hắn ném ra ngoài, hoặc là những nữ nhân kia căn bản cũng không có tư cách có thể tới gần hắn, hắn sở dĩ ẩn nhẫn đến bây giờ, chính là buổi chiều Vân Ngạo Tuyết cùng mình ăn cơm nhiều lần khẩn cầu qua, cho dù không có ý định cưới Mục Âm Âm, cũng phải dùng hết khả năng đối xử với nàng ta ôn hòa một chút.
Lúc ấy biểu tình Cố Lan Tức giống như nuốt cả trăm con ruồi, không nói đáp ứng, cũng không nói không đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-doc-phi-benh-kieu-vuong-gia-thinh-tu-trong/1095880/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.