Hơn nữa không biết trên người nàng bôi loại hương phấn gì, hương vị sặc người không nói, ngửi mùi làm cho cái mũi Cố Phi Trì thập phần khó chịu, vô cùng muốn đánh hắt xì, hắn bất động thanh sắc lui lại về sau mấy bước.
Vốn dĩ Vân Ẩn Nguyệt tới đây là để dụ dỗ hắn, Cố Phi Trì càng lui về phía sau, nàng liền càng tiến tới gần, dù sao nơi này chỉ có hai người nàng ta cùng Cố Phi Trì.
Nàng ta từ xưa tới nay thập phần lớn mật, thậm chí còn nghĩ dù sao Cố Phi Trì cũng phóng túng không kềm chế được, nàng ta chỉ cần chủ động một chút, nói không chừng Cố Phi Trì sẽ dao động ngay, quỳ gối ở dưới váy thạch lựu của nàng.
Nàng ta vô cùng tự tin đối với dung mạo của mình, cho nên không tin vị Cửu vương gia hoa danh bên ngoài này không bị cắn câu.
“Ai u…” Cũng không nhìn thấy là chuyện như thế nào, Cố Phi Trì chỉ nghe thấy Vân Ẩn Nguyệt đột nhiên kinh hô một tiếng, thân thể không tự chủ được ngã về phía hắn.
Mắt thấy nàng cách mình càng ngày càng gần, thậm chí không chút nào che giấu phương thức ‘ đất bằng giả vấp ngã’ thần kỳ nhào lên trên người mình, con ngươi hắc ám của Cố Phi Trì lóe lên ánh sáng u tối, ngay thời điểm nàng khó khăn lắm muốn té ngã xuống đất, hắn rốt cuộc cũng duỗi tay ra đỡ nàng.
Vân Ẩn Nguyệt chờ đợi chính là thời khắc này.
Tay nàng nhìn như nhào về phía bả vai Cố Phi Trì, muốn cân bằng thân mình đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-doc-phi-benh-kieu-vuong-gia-thinh-tu-trong/1095840/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.