Chương trước
Chương sau
Có chút ý tứ, nàng hiện tại không nóng nảy trở về tú lâu, xoay người nói với Tuệ Nhi, “Nếu muội không chịu nổi thì về trước đi, lấy trứng gà nóng đắp lên, chờ ta một chút ta về trị cho muội.”
Nàng lưu lại nơi này là muốn nhìn một chút Thẩm Phong Miên rốt cuộc làm cái quỷ gì.
Tuệ Nhi đương nhiên sẽ không đi một mình, “Tiểu thư, nô tỳ còn nhịn được.”
Thấy Tuệ Nhi khăng khăng đi theo mình, Vân Ngạo Tuyết cũng không nói cái gì nữa.
Mà Vân Ẩn Nguyệt ở một bên nhịn thật lâu rốt cuộc nhịn không được, lúc này thanh âm nghe có chút cuồng loạn, “Phụ thân, người nọ từ chỗ phong lưu dơ bẩn mà đến, Vân phủ của chúng ta khi nào thì tùy tiện như vậy? Chó hoang mèo dại đều có thể tiến vào!”
Thật đúng là nói Vân Ẩn Nguyệt ngực to não phẳng, Vân Quân Niên ở trong triều đình tung hoành cũng đã mấy chục năm,ánh mặt nhìn người dữ dội độc ác,thái độ hôm nay đại biến cũng là sau khi xem xong bái thiếp đưa lên. Vân Ngạo Tuyết đứng ở gần, nội dung bên trong bái thiếp tuy rằng không nhìn rõ, nhưng dòng chữ ngay đầu lại xem rõ ràng.
Chữ Thẩm bên trên được ấn mạ vàng.
Tuy rằng Vân Ngạo Tuyết tới đây thời gian không dài, nhưng lại biết bên trên thiệp ấn mạ vàng là đại biểu cho cái gì.
Đại Yến quốc xưa nay có quy định, ấn vàng ròng từ trước đến nay đều chỉ có hoàng thất mới có thể dùng.
Nhưng mà Yến quốc để chứng tỏ sự tôn quý của hoàng thân quốc thích, tuy rằng không thể dùng vàng ròng, lại cho phép bọn họ dùng mạ vàng, hoàng thất dùng vàng ròng, hoàng tộc tông thất dùng mạ vàng, cấp bậc chế độ rõ ràng, danh thiếp vừa rồi Thẩm Phong Miên cho người đệ lên chính là màu vàng kim.
Hơn nữa bên ngòai đều đồn rằng Thẩm Phong Miên xuất thân ở chỗ bụi hoa bụi cỏ, một đại nam nhân luôn thích trát phấn như nữ nhân, liền càng thêm khiến người xem thường.
Cho nên lai lịch về hắn trên giang hồ luôn làm mọi người xôn xao, nói hắn là cô nhi cũng có, nói hắn là vì tình khổ sở mới tiến thanh lâu chơi trò chúng sinh cũng có không ít.
Nhưng mà cũng phải nói lại, hình như từ trước đến nay Thẩm Phong Miên đối với thân thế của hắn cũng chưa từng lên tiếng đính chính, càng không phản ứng với những lời này, vẫn như cũ làm theo ý mình, bằng vào sự ôn nhu săn sóc của hắn giữ lại được hình tượng trong sạch của bản thân, vậy mà thanh danh trong đám các cô nương cũng không tồi. [ ủng hộ bạn dịch tại dtruyen.com ]
Chính là Vân Ngạo Tuyết xem đó là một điểm mấu chốt nhất.
Mặc cho thanh danh của Thiên Kiều Các có lớn như thế nào, hắn cũng không dám dung ấn mạ vàng, trừ phi…
Trừ phi bản thân hắn có thể sử dụng ấn mạ vàng của con cháu quan gia!
Thẩm Phong Miên họ Thẩm, nếu đây không phải là dùng tên giả …Trong đầu Vân Ngạo Tuyết nhanh chóng tìm tòi một lần, lại kết hợp với thái độ quay ngoắt 180 độ của Vân Quân Niên, chợt có một cái ý tưởng nhảy ra chui vào trong đầu nàng.
Chẳng lẽ hắn thế nhưng là…
Chẳng qua càng khiến người kỳ quái chính là, nếu đã vạch trần thân phận, vậy vì cái gì lại phải là hôm nay,lại còn là thời điểm tới bái phỏng Vân phủ?
Theo nàng biết Thẩm Phong Miên cùng Vân phủ xưa nay không có qua lại.
Thẩm Phong Miên rất nhanh đã được đưa vào.
Lần này Vân Ngạo Tuyết mở to hai mắt nhìn, nàng thậm chí còn giơ tay xoa nhẹ vài cái, luôn mãi xác nhận bản thân không có bị hoa mắt.
Cái quỷ gì!
Hắn thế nhưng là đi vào đây!
Sáng sớm hắn ngồi xe lăn, hiện tại là có thể đứng thẳng?
Không thể không nói dáng cao lại càng thêm một điểm, vốn dĩ lúc trước hắn vẫn luôn ngồi xe lăn, Vân Ngạo Tuyết đều phải nhìn xuống hắn, cho dù hắn có dung mạo kinh người, nàng cũng không cảm thấy hắn có bao nhiêu đẹp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.