Đôi tay của hắn chống ở trên bàn, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm Thẩm Phong Miên, “ Bình thường công tử ra cửa luôn mặc trang phục lộng lẫy long trọng, hôm nay mộc mạc đơn giản như vậy, chẳng lẽ cũng là tới thắp hương bái Phật?”
Cái tên ‘ Phong Miên công tử ’ này, Vân Ngạo Tuyết cứ cảm thấy hình như đã nghe qua ở nơi nào, nhưng là lại một chốc một lát nghĩ không ra.
Tuệ Nhi vừa rồi còn chân mềm gương mặt lại căng đến đỏ bừng, kích động bắt lấy cánh tay Vân Ngạo Tuyết, “Tiểu thư, hắn là Phong Miên công tử của Thiên Kiều Các, thật sự là hắn!”
Nhìn bộ dáng vừa áp lực lại hưng phấn của nàng ấy, cùng vừa rồi nhát gan nhút nhát khác nhau như hai người, nàng ấy như vậy không khác gì đám fan cuồng hiện đại mê muội đuổi theo thần tượng, quả nhiên hoa si ở thời đại nào cũng có chung một tính.
“Làm sao vậy? Ngươi nhận thức hắn?”
Tuệ Nhi kích động gật đầu, “ Nữ tử trong kinh đều biết, son phấn hắn bán ra ngay lập tức bị mua sạch, nô tỳ tranh cũng đoạt không được.”
…
Nam nhân bán phấn mặt?
Cái này thật đúng là kỳ lạ.
“ Thiên Kiều Các là nơi bán phấn mặt sao.?” Sao cái tên lại nghe có chút giống thanh lâu vậy?
“Không phải, Phong Miên công tử không chỉ bán phấn mặt, văn chương của hắn cũng là nhất tuyệt, là đại tài tử nổi danh trong kinh, cầm kỹ thì càng xuất sắc.”
Nói đến Phong Miên công tử, Tuệ Nhi thuộc như lòng bàn tay.
Nhưng mà Vân Ngạo Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-doc-phi-benh-kieu-vuong-gia-thinh-tu-trong/1095816/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.