Đánh đến khi ta vừa lòng mới thôi
Ban đầu Tuệ Nhi bị khi dễ thực thảm, hai kẻ điêu nô này lại là thân tín của Liễu thị, nàng nào dám động thủ, co rúm lại không dám tiến lên, thậm chí còn nhỏ giọng khuyên giải Vân Ngạo Tuyết, “Đại tiểu thư, hai vị ma ma cũng là có ý tốt, lần sau nô tỳ nhất định sẽ chú ý, để các nàng đi thôi…” Vân Ngạo Tuyết ở trong lòng thở dài một hơi, hận sắt không mài thành kim, lại có chút đau lòng cho Tuệ Nhi, cũng không biết ngày thường sau lưng Tuệ Nhi bị các nàng khi dễ nhiều ít, thế cho nên bị đánh thành như vậy còn ở vì đám đầu sỏ gây tội nói chuyện.Chính là nàng làm sao hiểu được, càng lui bước, những người này càng được một tấc lại muốn tiến một thước.
“Nếu ngươi không đánh, ta đây cũng chỉ có thể việc công xử theo phép công, bẩm báo lên phụ thân.”
Kỳ thật, chuyện ởhậu viện chỉ cần không quá phận, thừa tướng đều là một mắt nhắm một mắt mở, nhưng là nếu lén tùy ý làm bậy, nháo đến thừa tướng trước mặt chỉ sợ không phải đánh một trận là xong chuyện.Ngốc tử mới có thể nháo đến chỗ thừa tướng nơi đó.
Vương ma ma âm thầm cắn răng, nàng một phen kéo tay Tuệ Nhi hướng mặt chính mình đánh xuống, “ Bảo ngươi đánh ngươi liền đánh!”
Tuệ Nhi cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, chân tay luống cuống quay đầu nhìn về phía Vân Ngạo Tuyết cầu cứu, Vân Ngạo Tuyết chu chu môi, ý bảo nàng đánh.
Không còn biện pháp, Tuệ Nhi chỉ phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-doc-phi-benh-kieu-vuong-gia-thinh-tu-trong/1095744/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.