Editor: Bell Huỳnh
Đáy lòng Phượng Vũ Hoành khẽ than một tiếng, nàng tự nhận bình thường nàng đối với Thanh Sương không tệ, nhưng không nghĩ lại có kết quả như vậy.
“Quên thì thôi.” Huyền Thiên Minh mở miệng nói: “Dù sao cũng là vật thưởng cho nàng, làm sao lại có chuyện bị trả lại chứ.”
Phượng Vũ Hoành cười yếu ớt, nói: “Vậy lần sau tiến cung, ta mang trả lần nữa. Không chữa khỏi chân cho chàng, cầm vật này trong tay ta thấy thẹn trong lòng.”
Nàng vừa nói vừa đậy nắp lại, thu vào trong ống tay áo. Huyền Thiên Minh đưa ly trà cho nàng, lúc này theo thói quen nhếch mép cười quỷ dị, nhìn áo choàng của Phượng Vũ Hoành nói: “Trong phòng cũng không lạnh, nàng đưa áo choàng cho hạ nhân đi.”
“Cũng được.” Phượng Vũ Hoành xoay người nói với Thanh Sương: “Ngươi cầm áo choàng đi.”
Thanh Sương nghe thấy thế liền tiến lên giúp nàng cởi áo choàng. Ngay lúc này, ly trà trong tay Phượng Vũ Hoành bị đổ, Thanh Sương nhanh chóng móc khăn tay lau đi giúp nàng. Huyền Thiên Minh nhìn một màn này, trên mặt nét cười càng sâu.
Sau một hồi chật vật, tiẻu nhị cũng đã bưng lên một bàn thức ăn. Huyền Thiên Hoa lên tiếng lúc này mọi người mới bắt đầu dùng bữa.
Thanh Sương cầm áo choàng của Phượng Vũ Hoành trên tay, đứng phía sau nàng, theo bản năng liếc nhìn Tam hoàng tử, rồi lại lập tức thu hồi ánh mắt, cố gắng trấn tỉnh mặc dù trong lòng nàng bây giờ đang như sóng lớn cuồn cuộn.
Lúc đang dùng cơm, Phượng Vũ Hoành giống như vô tình liếc nhìn Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-dich-nu/1812161/quyen-2-chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.