Editor: Bell Huỳnh
Nàng hoàn toàn không có cách nào tiếp nhận được sự thực này, hai tay ôm đầu, thét lên một tiếng sau đó liền liều mạng mà chạy ra ngoài.
Lão thái thái bị doạ cho sợ nhưng vẫn hô to: "Mau giữ chặt nàng cho ta!" Sau đó đẩy người Triệu ma ma: "Tìm y phục! Mau tìm y phục! "
Lúc này, Triệu ma ma biết đi nơi nào mà tìm y phục, bất đắc dĩ đành phải cởi áo ngoài của mình xuống, thấy hạ nhân bắt Trầm Ngư lại, nhanh chóng tiến tới bọc người nàng lại.
Phượng Trầm Ngư toàn thân cũng run cầm cập, lúc này không thể là giả, thật sự muốn phát điên, một mặt run cầm cập, một mặt miệng không ngừng kêu lên: "Giết hắn! Giết Phượng Tử Hạo! Mau! Giết hắn!"
Hàn thị nhìn dáng dấp Phượng Trầm Ngư như thế chỉ cảm thấy trong lòng thoải mái, Phượng Trầm Ngư rơi xuống để nàng thấy được Phấn Đại có hi vọng. Nàng ngó ngó bên cạnh thấy Tưởng Dung bị An thị che mắt, lại cảm thấy lúc này nha đầu này lại vô cùng chướng mắt nàng, nếu như Tưởng Dung cũng xảy ra chuyện, Phượng gia đến thời điểm hiện tại cũng chỉ còn sót lại một vị tiểu thư là Phấn Đại, chính hay thứ thì có quan hệ gì đâu?
"Oái!" Tiếng Hàn thị lại vang lên, giọng quái ác mở miệng: "Người thì sớm cũng đã bị giết chết rồi, còn giết lần nữa thì chính là băm thi thể ra. Chà chà, đại tiểu thư, không nhìn ra a! Ngài bình thường ra vẻ Bồ Tát từ bi, như thế nào lại có bí mặt lớn như thế chứ. Chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-dich-nu/1812099/quyen-2-chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.