Chuyện Trầm Ngư không thể vào cung, Thanh Nhạc biết, nhưng nàng không rõ tại sao Trầm Ngư lại nhất định phải tiến cung.. "Nguyệt Tịch yến tuy long trọng, nhưng cũng không phải là không thể đi được. Dù sao trước nay ngươi cũng không tới, hà tất năm nay nhất định phải đi?"
Trầm Ngư đã sớm nghĩ lí do: "Phượng Vũ Hoành cũng là lần đầu tiên tham gia cung yến, dù coi như đã chuẩn bị một cách cẩn thận cũng có thể xảy ra sơ sót, huống chi loại sơ hở này có thể để chúng ta nắm trong tay. Quận chúa chẳng lẽ không muốn nhìn thấy nàng xấu mặt như thế nào sao?"
Lời của Phượng Trầm Ngư thành công khơi mào hứng thú trong lòng Thanh Nhạc. Thanh Nhạc suy nghĩ một chút liền nghĩ một chủ ý: "Hôm diễn ra cung yến, ngươi mặc đồ tối một chút, giả trang thành nô tỳ của ta, ta có thể mạo hiểm một lần dẫn ngươi vào cung."
Trầm Ngư rất hưng phấn, vội vàng gật đầu đồng ý: "Quận chúa yên tâm, ta tự có chừng mực."
Thanh Nhạc nói: "Nếu như có người nhận ra ngươi, ta cũng sẽ không bảo vệ ngươi."
Trầm Ngư gật đầu: "Tuyệt đối không làm liên lụy đến quận chúa."
Hai người hẹn ngày Nguyệt Tịch hôm đó Trầm Ngư đến thôn trang ngoại thành của Định An vương chờ trước. Lúc sắp ra về, Thanh Nhạc nhắc nhở Trầm Ngư một câu: "Hoàng Hậu nương nương sợ nhất là mèo."
Trầm Ngư yên lặng ghi nhớ.
Nguyệt Tịch nói đến là đến, lúc Phượng Vũ Hoành còn đang suy nghĩ nên tìm cơ hội tốt nhìn kỹ chân của Huyền Thiên Minh một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-dich-nu/1812061/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.