Lúc Phượng Vũ Hành đến đó, Tưởng Dung đang ngồi trên ghế ở chính đường, đầu cúi thấp, hai tay đan chéo vào nhau, hơi khẩn trương, nhưng lại thấp thoáng niềm vui.
Lão thái thái híp mắt hồi ở chủ vị, Kim Trân nửa quỳ nửa ngồi bên chân nàng để bóp chân. Nàng vừa bóp, bỗng thấy lão thái thái vừa nói: "Ai, trước đây Thẩm thị đúng là được hưởng thụ, lại nuôi ngươi thành một nha đầu biết đấm bóp. Ngươi cũng thật là, có tay nghề này còn không sớm tìm đến trước mặt ta."
Kim Trân mang dáng vẻ dịu ngoan, nửa ủy khuất nói: "Thiếp thân kính trọng lão thái thái đã lâu, nhưng vẫn không dám tiến lên. Thiếp thân xuất thân không tốt, sợ bẩn mắt lão thái thái."
Lão thái thái đúng là biết dùng người nói ngọt đúng lúc, nghe Kim Trân nói như thế, nhanh chóng nói tiếp: "Nói đến xuất thân, ngươi là nha đầu được nuôi trong Phượng phủ chúng ta, ít nhất đã hiểu rõ. Không giống Hàn thị kia, xuất thân từ nghề diễn phong nguyệt, đó mới đúng là người đánh mất mặt mũi của Phượng phủ."
Kim Trân nghe lão thái thái nói, vui mừng trong lòng, quay đầu, đúng lúc thấy Phượng Vũ Hành đi vào, nhanh chóng đứng dậy hành lễ: "Thỉnh an nhị tiểu thư."
Lão thái thái vừa nghe là Phượng Vũ Hành đến, mắt không mở ra trước mà cười nói theo thói quen: "A Hành a! Cháu đã về rồi?"
Phượng Vũ Hành cười đi lên, "Vâng, đã phiền tổ mẫu lo lắng rồi."
"Tổ mẫu là lo lắng cho cháu, không lo cho cháu thì còn có thể lo cho ai hả! Mau tới đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-dich-nu/1812024/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.