Hắn bị mắng đến sửng sốt.
Huyền Thiên Minh, từ khi sinh ra chưa từng có người gọi hắn như vậy.
Phụ hoàng và mẫu phi đều gọi hắn là Minh nhi, những người khác đều gọi hắn là điện hạ, từ tây bắc trở về được phong vương thì gọi hắn là vương gia, chính hắn cũng suýt nữa đã quên hắn là Huyền Thiên Minh.
Nói là lớn mật, nhưng lá gan của nha đầu kia lớn hơn hắn! Có ai dám gọi thẳng đại danh hắn như vậy?"
Nhưng mà...
Đồ của nàng?
Người trên thân không biết lại nghĩ gì, đột nhiên nhảy dựng lên, lui về phía sau hai bước, xem trái xem phải chân hắn.
"Ngươi đang làm gì?"
"Mặt không cho xem, ta xem chân được không?"
Lúc này Huyền Thiên Minh không cự tuyệt, chỉ hỏi nàng: "Ngươi muốn thấy thế nào?"
Nàng cúi người tiến lên, ngồi xổm trước người hắn, bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng đặt lên đầu gối của hắn: "Ta sẽ nắn vài cái, ngươi chịu đựng một chút."
Đâu chỉ là nắn vài cái, bệnh nghề nghiệp của Phượng Vũ Hành vừa phát, sao có thể chỉ là nắn vài cái đơn giản như vậy.
Chỉ thấy lúc nàng nắm cổ tay, thủ pháp độc đáo lại thành thạo ở đầu gối của hắn ấn mấy chỗ huyệt đạo, khớp xương, rồi vuốt bắp chân, thử duỗi chân.
Huyền Thiên Minh đau đến đổ mồ hôi lạnh, rốt cuộc nàng cũng ngừng lại.
Xương bị gãy nát.
Đây là kết luận của nàng.
Hai xương bánh chè bị vỡ hoàn toàn, nghiêm trọng hơn lúc gãy xương ở trong thâm sơn. Đánh tiếc, cổ đại không có máy chụp X-quang, ở ngoài da không thể xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-dich-nu/1811997/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.