Trương Hạc Minh hận không thể đi nhanh hơn một chút, cách Diệp Thiếu Xuyên càng xa càng tốt, nhưng người đàn ông đi cùng ông ta đến lại không đi, ánh mắt lạnh lùng nhìn Diệp Thiếu Xuyên, giống như đang nhìn một người chết, anh ta cao một mét bảy mấy không cao bằng Diệp Thiếu Xuyên, nhưng lại ngẩng đầu, như thể nhìn xuống Diệp Thiếu Xuyên.
‘Ây ya, bệnh nhân này, cản đường
của anh rồi, thực sự xin lỗi, đến đây, tôi nhường anh, anh đi bên này.” Diệp Thiếu Xuyên nhìn cái người kia, đột nhiên kêu lên một tiếng, vừa nói, vừa tránh đường ra cho đối phương đi.
Đối phương không ngờ Diệp Thiếu Xuyên lại phản ứng như vậy, nhất thời không kịp phản ứng, nhưng nhìn biểu cảm cười nhạo trên mặt Diệp Thiếu Xuyên, liền biết rằng Diệp Thiếu Xuyên thực sự đang trêu chọc mình, nhất thời phẫn nộ, nắm tay đấm về phía Diệp Thiếu Xuyến: “Con mẹ mày nói lão tử có bệnh à, có tin lão tử đánh chết mày không?”
Phịch!
Anh ta chưa kịp nói xong, thì nắm đấm của anh ta đã rơi vào tay Diệp Thiếu Xuyên, đột nhiên một cơn đau đớn truyền đến, cảm giác như đấm lên thép, đau âm ỉ.
Anh ta muốn rút tay lại, nhưng phát hiện đã bị Diệp Thiếu Xuyên bắt lấy, sao cũng không rút lại được, lúc này sao không biết là minh đã đá phải tấm sắt.
Nhưng anh ta kiêu ngạo hống hách quen rồi, dù biết Diệp Thiếu Xuyên mạnh hơn mình, cũng không có ý chịu thua, ngược lại còn quát nói: “Con mẹ mày dám phản kháng sao, buông tay lão tử ra, có tin lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-dao-hoa/1111516/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.