Lữ Thanh Tuyết nhìn mà đau lòng, vội vàng nói: “Đó đều là những kẻ lang băm, ăn nói vớ vẩn, họ không chữa được cho em mới nói như vậy. Họ đều là những người vô dụng, Thiếu Xuyên nhất định có thể chữa khỏi cho em.
Nói đến đây, cô giống như đang tìm kiếm sự khẳng định, ánh mắt hướng đến Diệp Thiếu Xuyên.
Nếu Ngô Nguyên Lượng và những người khác nghe thấy lời này của cô, đoán chừng có thể tức chết, mỗi người bọn họ đều là những giáo sư chuyên gia nổi tiếng, đến miệng Lữ thanh Tuyết, lại trở thành trở thành những kẻ lang băm, những người vô dụng.
“Đúng vậy, những bác sĩ đó đều là những kẻ lang băm, họ không biết chữa bệnh.” Diệp Thiếu Xuyên ung dung nở nụ cười, đi qua, nói: “Anh không giống vậy, anh là thần y.”
‘Thần y?
Cô gái kinh ngạc nhìn anh.
“Đúng vậy, chính là thần y, anh không chỉ có thể chữa khỏi cơ thể của em, mà còn có thể khiến em sống lâu và khỏe mạnh hơn rất nhiều người.” Diệp Thiếu Xuyên nói, nhẹ nhàng lấy tay cô gái ra khỏi chiếc chăn, đặt hai ngón tay lên, cổ tay mảnh khảnh, giống như em bé, mềm mại bóng loáng, nhưng lại lạnh ngắt.
Mặc dù ngay từ đầu anh đã nhìn ra cô gái là một Cửu Âm Tuyệt Mạch, nhưng rốt cuộc vẫn chưa thực sự chẩn đoán qua, cũng không biết rõ khí lạnh trong cơ thể đã tới mức độ
nào, đương nhiên cần phải bắt mạch xem xét một lần.
Hai ngón tay vừa đặt lên cổ tay cô gái, có một luồng khí lạnh đáng kinh ngạc toát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-dao-hoa/1111502/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.