“Hừ, cách của tôi là biện pháp duy nhất rồi. Trâu viện trưởng, nếu ông không nghĩ ra cách nào, vậy thì làm theo cách của tôi đi, hơn nữa để ông cầm dao mổ, là vì mọi người tin tưởng y thuật của ông, nên ông đừng từ chối nữa, bên phía Vương phó bí thư vẫn đang đợi ông đó.”
Ngô Nguyên Lượng liếc Trâu Trường Xuân một cái rồi nhìn xung quanh, lớn tiếng nói. Ông ta đang lấy Vương phó bí thư để chèn ép Trâu Trường Xuân, không sợ ông ta không chịu.
Vừa nghe thấy câu nói này, sắc mặt Trâu Trường Xuân lại càng khó coi hơn, rít mạnh một hơi thuốc, cũng lớn tiếng nói: “Trước mặt Ngô giáo sư đây, Trâu Trường Xuân tôi có là cái gì, lần này vẫn nên để ông đảm nhận thôi.”
“Lão Trâu này, đến lúc ông phải ra mặt thể hiện rồi.” Trương Hạc Minh lãnh đạm nói.
“Trương Hạc Minh, tôi thấy cơ hội lần này vẫn nên nhường lại cho cậu thì hơn.” Trâu Trường Xuân lãnh đạm nói. Nếu đã vạch mặt nhau rồi, thì Trâu Trường Xuân còn cần gì phải nể mặt Trương Hạc Minh nữa chứ.
Thấy 3 người họ cứ cãi vã, đùn đẩy cho nhau mãi không có hồi kết. Những người khác ngồi trong phòng cũng không dám lên tiếng, chưng ra bộ dạng chuyện này không liên quan đến mình. Sắc mặt của Chu Vi vô cùng khó coi, bà cảm thấy quá xấu hổ khi phải ngồi cùng đám người này, bây giờ bệnh nhân còn đang nằm đợi trong phòng phẫu thuật đó, vậy mà mấy lão già này còn không mau gấp rút cứu người, chỉ muốn đùn đẩy cho nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-dao-hoa/1111489/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.