Thực sự ôn hòa 
Lúc nào cũng treo trên môi tiếu dung nhợt nhạt, đôi mắt lúc nào cũng tràn đầy ý cười nghiền ngẫm, chưa từng một lần nổi giận 
Quả thật, hai thế Lạc Khanh Nhan tức giận đếm không đến đầu ngón tay. Nhưng mà lần này đây, Lạc Khanh Nhan thực sự phẫn nộ rồi, có cái gì đó, không ngừng áp lực trong lòng nàng, khiến cho nàng như muốn phát điên 
Nhìn cả trăm xác chết la liệt, dưới ánh trăng càng tăng thêm một phần quỷ dị 
Không thấy được người kia, khuôn mặt của nàng lạnh đến mức khiến cho người ta phát hoảng 
Khuôn mặt tràn đầy sát khí, xơ xác tiêu điều, bất giác khiến cho Mạc Ly đứng bên cạnh cũng không khỏi cách xa mấy bước 
Khó khăn lắm mới lấy được Hắc Ngọc từ cơ quan của Vũ Văn Sư, thiếu chút nữa mất mạng, thương tích đầy mình, ấy vậy mà đến đây, nhìn thấy tình cảnh như thế này, Lạc Khanh Nhan chưa bao giờ cảm thấy phẫn nộ như vậy, dường như trong một sát na, nàng xúc động đến mức muốn hủy diệt tất cả 
“ Chủ nhân….?! Ảnh Nhất cùng Ảnh Nhị vẫn còn sống….”  Mạc Ly đến ngay chỗ hai người, đưa tay xác định mạch đập, một thoáng thở phào nhẹ nhõm. Hi vọng tìm được tung tích của người kia, nếu không nữ nhân kia nổi giận, hậu quả khó mà thừa nhận nỗi. Về tư tâm, quả thật y cảm thấy vui mừng khi Dung Phượng Ca bị bắt đi, nhưng là…… 
Thanh âm của Mạc Ly đánh thức Lạc Khanh Nhan, khẽ mở miệng, thanh âm tràn đầy hàn khí: “ mang bọn họ về….!” nàng nhất định 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-dang-yeu-cua-lanh-huyet-nu-vuong/1471964/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.