Ngươi là vương phi của bổn vương….. 
Âu Dương Triệt không nghĩ mình sẽ thốt lên như vậy, cho nên lời vừa nói ra, y có chút hối hận. Nữ tử này vốn rất ghét bị áp đặt, y không nên vội vàng như vậy, Âu Dương Triệt bất giác thở dài, mỗi khi đối mặt cùng nữ tử này, y luôn cảm thấy khó khống chế bản thân mình 
Lạc Khanh Nhan nghe vậy, yên lặng, phượng mâu lạnh như băng, nhìn Âu Dương Triệt…. 
Dung Phượng Ca khẽ cắn môi, lại càng ra sức ôm chặt lấy Lạc Khanh Nhan 
Không khí giữa ba người, chợt lạnh lùng đến mức khiến người ta phát hoảng 
“ Khanh Khanh, ta lại đến đây ^^” bỗng một giọng nói ngả ngớn vang lên, phá tan không khí giữa ba người, Lạc Khanh Nhan quay đầu nhìn nam tử một thân hồng y, nét miệng chợt cong lên, khiến cho người ta bất giác nổi tóc gáy 
“ Lại đến…” còn Dung Phượng Ca nhíu nhíu mày, quyệt miệng, ánh mắt hết sức ai oán nhìn Lạc Khanh Nhan, Nhan Nhan đúng là chọc hoa đào rất nhiều mà, Lạc Khanh Nhan vỗ vỗ vai Dung Phượng Ca như là an ủi, ‘ta cũng không muốn a, bọn họ điều rỗi hơn thôi’ 
“ Ôi! Khanh Khanh có khách sao, ta lại đến không đúng lúc à?!” Tư Đồ Nhiễm nhìn Âu Dương Triệt, rồi quay sang vấn Lạc Khanh Nhan 
‘Ngươi có bao giờ đến đúng lúc đâu…’ Lạc Khanh Nhan thầm nghĩ 
“ Vương gia, dường như ta đã nói rõ với ngài ta là Lạc Khanh Nhan, không phải là Lạc Vân Linh, trí nhớ không kém như vậy đi?!” Lạc Khanh Nhan cười lạnh 
“ Ta…”. Âu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-dang-yeu-cua-lanh-huyet-nu-vuong/1471954/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.