"Con và mẫu thân của con… Thật giống… Khụ khụ!"
Phong Thiên Ngự mới nói được hai câu, đã không nhịn được mà ho khan, khóe miệng vươn máu, con ngươi tan rã, phảng phất như bị một tầng sương bao phủ.
"Phụ Hoàng!"
Gương mặt Phong Như Khuynh lập tức thay đổi.
Theo tình trạng ban đầu của cơ thể Phụ Hoàng, ít nhất Người sẽ chống đỡ được nửa năm, nhưng hôm nay ông lại sử dụng linh lực,d.đ+lqđ dẫn đến độc tố đã không thể nào khống chế được.
E rằng, nhiều nhất chỉ có thể chống đỡ được một tháng
"Cữu cữu, Người đưa Phụ Hoàng xuống nghỉ ngơi." Phong Như Khuynh chậm rãi đứng lên, ánh mắt của nàng lóe lên sự kiên định: "Chuyện kế tiếp, ta tự mình xử lý."
Nạp Lan Trường Càn há miệng, lời đáng lẽ không nên hỏi lại bị hắn hỏi ra.
"Bệ hạ, Người… còn có thể cứu không?"
Vết thương thì dễ dàng hồi phục, nhưng muốn loại trừ độc tố, sợ là không dễ dàng…
"Ta sẽ không để Phụ Hoàng gặp chuyện không may!" Đôi mắt Phong Như Khuynh trầm xuống.
Một tháng... Bất luận thế nào, nàng cũng phải khiến Người bình phục hoàn toàn.
...
Bởi vì tốc độ của Tuyết Lang rất nhanh, Phong Như Khuynh lại cởi nó mà đến, nên tới Hoàng Cung trước một bước.
Người của Quân đoàn Thiết Huyết phải một lát sau mới đến được.
Khi Quân đoàn Thiết Huyết xuất hiện, tâm trạng mọi người đều chấn động, dường như có chút không dám tin.
Nhị hoàng tử Long Ngạo Quốc - Thẩm Việt lại càng trợn tròn mắt.
Hắn cảm thấy, mỗi người trong Quân đoàn kia, thực lực đều trên hắn.
Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-the-quoc-su-dai-nhan-phu-nhan-lai-chay/991373/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.