Edit: Hạ Gia
“Ta chỉ cho ngươi một cơ hội, tới chăm sóc ta, hoặc là lăn khỏi Phong Vân phủ!”
Đường Ngọc hếch cằm, quát lớn.
Mọi người đổi sắc, trước đó có Ngũ trưởng lão ở đây, Đường Ngọc tiểu thư còn không có bá đạo như vậy, Ngũ trưởng lão vừa đi, nàng ta sao liền...
“Ta sẽ chăm sóc nàng.”
Lúc tất cả mọi người lộ vẻ xoắn xuýt, một đạo thanh đạm thanh âm theo ngoài cửa truyền đến.
Đám người theo tiếng nói nhìn lại, bắt gặp một nữ tử bận váy dài màu xanh đi vào. Vẻ mặt nàng ấy lạnh tanh không chút biểu cảm.
“Ta sẽ không rời đi Phong Vân phủ, vì lẽ đó, ta đi chăm sóc nàng.”
Nàng ấy không tin, không tin Phủ chủ đã chết!
Đợi không được người đó trở về, nàng ấy tuyệt không buông tha Phong Vân phủ!
Đường Ngọc khinh miệt câu môi: “Còn có, ngươi không xứng lấy ngọc vì bản mệnh, ngọc là vật cao khiết, ngươi chỉ là một cái tiểu nha hoàn, không xứng với danh tự tốt như vậy, về sau gọi ngươi là Hồng nhi đi.”
Hồng Ngọc run lên, nàng ấy gắt gao nắm chặt lòng bàn tay, chậm rãi nhắm mắt.
Thôi thôi, chỉ cần có thể ở lại Phong Vân phủ, bỏ qua một cái tên thì có làm sao?
Coi như danh tự này, là Phủ chủ là thứ cuối cùng Chủ phủ lưu lại cho nàng vậy...
“Văn Phong, Hồng nhi, các ngươi đi theo ta đi, ta muốn đi tuyển tòa nhà viện tử.” Đường Ngọc phất phất ống tay áo, cất bước đi xuống bậc thang.
Nàng ta từ đầu đến cuối, đều không thấy sắc mặt những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-the-quoc-su-dai-nhan-phu-nhan-lai-chay/991357/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.