Trong rừng rậm, một sự yên ả. 
Ngoại trừ tiếng kêu la như heo bị giết của tên nam nhân trung niên kia thì những người khác đều không có bất kỳ phản ứng gì, nét mặt vẫn bình tĩnh như lúc ban đầu. 
Nam tử trung niên thầm hận nghiến răng, ngón tay hắn khẽ cầm một cục đá. 
Nhưng hắn biết, Phong Như Khuynh trước mặt có linh thú ngũ giai bảo vệ cho nên không có cách nào làm tổn thương đến nàng nên cục đá này hắn dùng sức ném về phía Đường Ẩn. 
Cho dù đây chỉ là một cục đá, nhưng nó có chưa linh lực của Huyền Vũ, với thực lực của Đường Ẩn, không có cách nào trốn thoát. 
Cho dù không chết nhưng chắc chắn cũng sẽ bị thương! 
… 
Vì Tuyết Lang bị nhát chém làm tổn thương chi trước nên Phong Như Khuynh dắt theo Tần Thần và Tam Văn Hổ đi báo thù cho nó. 
Vốn dĩ Tuyết Lang đang gào khóc, chi trước lại được bách thảo quả trị liệu, không đến bao lâu, vết thương đã khôi phục. 
Nó cũng muốn biết là do đứa kỹ nữ nào làm nó bị thương cho nên đương nhiên sau khi vết thương đã lành, lập tức nhảy dựng lên, hướng về nơi có mùi chiến đấu mà vọt tới. 
Liếc mắt một cái, nó đã trông thấy một nam nhân trung niên bị Phong Như Khuynh đạp xuống dưới chân ngược đãi điên cuồng. 
Tâm trạng Tuyết Lang thoáng kích động, ngao ô một tiếng. 
Xem đi, đó chính là chủ nhân của Tuyết Lang nó đó, là vương giả trời sinh, bất luận kẻ nào ở dưới chân nàng đều giống như con kiến. 
Tuyết Lang nó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-the-quoc-su-dai-nhan-phu-nhan-lai-chay/991349/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.