Đôi mắt hắn ôn nhu như dòng nước dịu dàng.
Càng khiến hắn quyết tâm, kiên định… Cùng với vô số cảm xúc.
Khuynh Khuynh, ta sẽ không để ngươi bị gì!
Cho dù là từ bỏ cái mạng này, cũng sẽ nhất định không… để ngươi chịu bất kỳ nguy hiểm nào!
Oanh!
Ngay lúc đó, những linh lực xung quanh Phong Như Khuynh cũng không chịu khống chế dũng mãnh hướng về phía Tần Thần.
Hắn giống như một con thuyền nhỏ đặt mình vào trong vùng biển lớn mưa rền sóng dữ, cô đơn bất lực chống chịu.
“Đây là có chuyện gì?” Phù Thần càng vì hoảng hốt.
Tiểu tử này… Rốt cuộc chuyện là thế nào? Thế nhưng có thể trực tiếp đoạt hết tất cả linh lực khiến mẫu thân không thể hấp thu! Nếu cứ như thế, chẳng lẽ hắn không biết tiếp theo hắn sẽ…
“Thanh Hàm! Ngăn cản hắn!” Phù Thần cắn răng nói.
Việc đưa linh lực từ Phong Như Khuynh chuyển sang Tần thần yêu cầu hắn đảm nhiệm vai trò trung gian, bây giờ bởi vì Tần Thần phát sinh biến cố mà hắn muốn rút tay ra cũng không còn cách nào.
Nhiệm vụ gian khổ này chỉ có thể giao cho Thanh Hàm.
“Vâng, Phù Thần ca ca.”
Thanh Hàm ngoan ngoãn lên tiếng.
Phía sau nàng đột nhiên xuất hiện ra vô số sợi dây đằng lao thẳng tập kích vào Tần Thần.
Chớp mắt những dây đằng kia quấn quanh người Tần Thần.
Nhưng mà…
Thanh Hàm dùng sức kéo…
Tần Thần vẫn như cũ củng cố đứng trên mặt đất, không hề nhúc nhích.
“Thanh Hàm, có phải ngươi còn chưa ăn no hay không? Sao yếu gà thế?” Phù Thần bực bội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-the-quoc-su-dai-nhan-phu-nhan-lai-chay/991336/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.