Editor: Mạn Châu Sa 2001
"Nếu như tu luyện ở chỗ này, khẳng định năng lực của ta sẽ tăng lên gấp rưỡi." Trong lòng Đường Tư vui vẻ.
Phong Như Khuynh không nói gì.
Lần trước, bởi vì nàng là người đột phá đến chân linh nên không gian của nàng xảy ra biến hóa cực lớn.
Chẳng những có thể mang hạt giống dược liệu vào không gian mà linh khí cũng trở nên vô cùng dày đặc, hòa cùng với thế giới này cũng không có gì khác biệt.
Cho nên về sau nếu nàng muốn tu luyện nên đều đi vào không gian, mà không phải đi ra sau núi.
Bởi vậy, trong thế giới dày đặc linh khí này, đối với nàng mà nói không có bất kỳ sự hấp dẫn nào.
Phong Như Khuynh đứng ở bên cạnh Tần Thần, từ đầu đến cuối đều ngậm miệng không nói.
Với hắn ta mà nói, ở nơi đây linh khí dày đặc nhưng cũng không so sánh được với Phong Như Khuynh.
Linh khí dày đặc đối với hắn ta mà nói cũng không có chút tác dụng nào, chỉ có linh khí của Phong Như Khuynh mới có thể giúp hắn ta tu luyện.
"Đường Tư, trước tiên chúng ta tiếp tục đi lên phía trước, nơi đây linh khí dày đặc như vậy, nói không chừng sẽ có thiên tài dị bảo gì đó, về chuyện tu luyện thì sau đó có rất nhiều cơ hội."
Đường Tư nhẹ nhàng gật đầu: "Chủ tử nói đúng lắm, về sau có rất nhiều cơ hội tu luyện, cái này khẳng định không thể vội vàng."
Tham thì thâm.
Nàng vừa mới đột phá lên Thiên Linh không bao lâu, nếu không có thực lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-the-quoc-su-dai-nhan-phu-nhan-lai-chay/991327/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.