Editor: Cò Lười Beta: 
Phong Như Khuynh vốn đang đau lòng Tuyết Lang, lại bị cú va chạm này của Tuyết Lang biến thành phẫn nộ. 
“Trừ linh quả mỗi ngày của ngươi!” 
Giống như sét đánh giữa trời quang, Tuyết Lang trợn tròn mắt ngay tại chỗ. 
Nó không rõ nó đã làm sai cái gì, chủ nhân lại muốn trừ Thiên Linh Quả của nó. 
Còn may, còn may là nó giấu rất nhiều Thiên Linh Quả, chính là vì để sử dụng trong thời điểm này. 
“Các ngươi là ai?” Đường Sơn sắc mặt lạnh lẽo âm trầm, tầm mắt hắn dừng trên mặt Tần Thần. 
Trong suy nghĩ của hắn, trong hai người này, thiếu niên này… Làm hắn cảm thấy nguy hiểm. 
Phong Như Khuynh liếc mắt nhìn Tuyết Lang, ý bảo nó đi sang một bên trốn. 
Tuyết Lang tung ta tung tăng lăn ra một bên, tìm một gốc cây ngồi xổm xuống, giống như một con chó cảnh, đuôi chó sói lắc qua lắc lại, dễ thương đáng yêu. 
Đường Sơn: “…” 
Sự kiêu ngạo vừa rồi của ngươi đâu? Sự âm hiểm tàn nhẫn lúc trước đâu? Sao chỉ trong nháy mắt Tuyết Lang vô cùng kiêu ngạo đã từ sói biến thành chó rồi? 
Còn làm nũng nhõng nhẽo? 
Không có liêm sỉ không biết xấu hổ? 
“Rốt cuộc các ngươi là ai?” 
Nhìn thấy không có ai trả lời câu hỏi của hắn, ánh mắt Đường Sơn hung ác, nghiến răng hỏi. 
Tầm mắt Phong Như Khuynh dừng trên gương mặt tái nhợt của Đường Tư. 
Khóe miệng nàng còn đọng một vết máu đỏ tươi, vết máu chưa khô kia lại làm đỏ mắt nàng. 
Nàng vẫn như cũ không trả lời câu hỏi của Đường Sơn, hồng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-the-quoc-su-dai-nhan-phu-nhan-lai-chay/991316/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.