Editor: Cò Lười
Beta: Mèo Mướp Thích Ngủ
Đàm Song Song tái mặt.
Nàng hận nhất chính là người khác vũ nhục nàng không còn trong trắng!
Mặc dù nàng và Liễu Ngọc Trần thật sự đã yêu nhau nhiều năm, nhưng bọn họ cũng không có phát sinh quan hệ gì, vì sao những người này nhiều lần nhục nhã một nữ tử yếu đuối như nàng đến vậy?
“Ngọc Thần…” Đàm Song Song cắn môi, nước mắt lập lòe trong mắt.
Trái tim Liễu Ngọc Thần đau xót, không quan tâm đây là nơi nào, cắn răng thề, nói: “Song Nhi, ta nhất định sẽ cưới muội làm vợ, cho muội một danh phận.”
Hắn sẽ không cho phép người khác lấy thanh danh của Song Nhi ra làm chuyện để nói! Cửa ra vào của Đệ Nhất Lâu, bỗng nhiên truyền đến một trận xôn xao.
Liễu Ngọc Thần cũng không khỏi nhíu mày, ngước mắt nhìn về hướng cửa ra vào…
Chớp mắt một cái, tròng mắt của hắn đột nhiên co lại, ánh mắt của hắn lóe lên trong mắt đầy sự ngạc nhiên, mang theo một chút ngỡ ngàng.
Chỗ cửa ra vào, một vị thiếu nữ đang đứng.
Nói như thế nào nhỉ? Thiếu nữ này hơi béo một chút, cũng có thể dùng từ quá mức đẫy đà để hình dung, nhưng mắt mặt ngọc mày ngài, da trắng như ngọc, dáng vẻ ngược lại chọc tim người ta ngứa ngáy.
Khuyết điểm duy nhất, chính là… Dáng người có chút béo.
Ừ, chỉ là có chút mà thôi…
Dù sao, người to béo mập mạp giống Phong Như Khuynh rất ít, nếu như dáng người cô nương này có thể tinh tế một chút, thịt trên mặt có thể ít đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-the-quoc-su-dai-nhan-phu-nhan-lai-chay/991288/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.