Edit: MAC Beta: Hà
Đại viện Đàm gia.
Trong sân yên tĩnh chỉ có những tiếng kêu rên đứt quãng lọt vào tai giống như một cây châm hung hăng đâm vào lòng Liễu Ngọc Thần.
Lòng hắn đau như cắt, đôi mắt tràn đầy áy náy nhìn về phía cửa phòng. Cuối cùng hắn vẫn đẩy cửa ra, chậm rãi tiến vào trong.
…
Trên giường, Đàm Song Song thống khổ nằm sấp, máu tươi trên lưng nàng ta không ngừng chảy ra, cả người đều mất đi sinh khí, dung nhan tái nhợt không chút huyết sắc, trông rất thê thảm đáng thương.
Nàng ta đã nhận ra người đứng ở cửa, mí mắt hơi giật giật nhưng vô lực khép lại, khoé môi trào ra một nụ cười lạnh.
"Song Nhi..." Liễu Ngọc Thần nhìn nữ tử hắn đặt trong lòng mà yêu thương, tim bỗng nhiên co rút lại, đau đớn hít vào một hơi khí lạnh.
“Thực xin lỗi, thật sự… Rất xin lỗi…”
Đàm Song Song hạ mí mắt, che dấu sự lạnh lẽo trong con ngươi, chờ lúc nàng ta mở mắt ra, sự lạnh lẽo vốn có đã gần rút hết, chỉ còn lại sự uỷ khuất vô cùng.
"Ngọc Thần, vì sao nhiều ngày như vậy chàng mới đến nhìn ta?"
Sắc mặt Liễu Ngọc Thần cứng đờ, hắn không biết nên nói với Đàm Song Song thế nào, là phụ thân hắn không cho hắn đến Đàm gia vì sợ bị liên luỵ.
Hơn nữa, phụ thân hắn còn muốn bức bách hắn lại lần nữa nghênh thú nữ nhân rắn rết Phong Như Khuynh kia.
Cho dù hắn có chết thì tuyệt đối cũng không cưới nàng, khiến cho nữ nhân hắn yêu như mệnh phải thương tâm.
"Song
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-the-quoc-su-dai-nhan-phu-nhan-lai-chay/991281/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.