Edit: Hạ gia Beta: MAC
Nhưng Phong Như Khuynh trước nay đều hiểu rõ, người khác cho dù lực lượng có cường đại đến đâu thì vĩnh viễn vẫn là người khác, cả đời này của nàng, có thể dựa vào nhất chỉ có thể là chính mình!
“Ngươi không nghĩ để ta bảo hộ ngươi?” Ánh mắt Nam Huyền yên lặng như nước, khẽ cau mày, tựa hồ mang theo chần chờ.
“Quốc Sư, ngươi có thể bảo đảm, mỗi lần ta gặp khó khăn, nguy hiểm, ngươi nhất định có thể chuẩn xác xuất hiện bảo vệ ta không?” Phong Như Khuynh câu môi cười nhạt, tay nàng chỉ nhẹ nhàng chạm khẽ dung nhan tuấn mỹ của Nam Huyền, “Nếu như ta quen thói ỷ lại vào ngươi, năng lực bản thân không tiến bộ, sau này Quốc Sư có việc rời đi, không ở bên cạnh, vậy thì ai có thể bảo vệ ta đây?”
Nam Huyền ngẩn ra, ánh mắt hắn gắt gao nhìn Phong Như Khuynh chăm chú.
“Huống chi, từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Quốc Sư, ta liền nghĩ nhất định phải ngủ với ngươi,” Phong Như Khuynh cười nói, “Ngươi cũng nói qua, chỉ khi nào ta đánh bại ngươi, mới có thể ngủ với ngươi. Cho dù nhiệm vụ này gian khổ, nhưng cũng cho ta động lực, nếu như cứ khó khăn gì ngươi cũng đều thay ta giải quyết thì sao ta có thể trưởng thành được?”
“Cho nên… Những người đó, tự ta sẽ xử lý, chỉ là hiện tại để cho bọn họ sống lâu thêm một thời gian thôi, Quốc Sư không cần nhúng tay vào. Nếu như ta bị khi dễ mà ngươi muốn an ủi ta thì… có thể mang thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-the-quoc-su-dai-nhan-phu-nhan-lai-chay/991274/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.