Edit: Cò Lười Beta: MAC 
“Oa!” 
Lưu Vũ hơi sửng sốt, sau đó khóc rống lên. Hắn ra sức kéo ống tay áo của Lưu Vân Tiêu, khóc nước mắt nước mũi đan xen: "Gia gia, ta muốn Tuyết Lang, ta muốn con Tuyết Lang kia!" 
Lưu Vân Tiêu mất kiên nhẫn nhíu mày, trong lòng càng tức giận. Sao tiểu tử này lại bị sủng thành hỗn xược như vậy? 
Nhưng cho dù Lưu Vân Tiêu không vui vì hành vi của Lưu Vũ thì ở trước mặt những người khác, ông nhất định phải che chở cho tôn tử của Lưu gia. 
"Bốp!" 
Ngay lúc Lưu Vân Tiêu đang muốn lên tiếng, thân hình của Phong Như Khuynh lóe lên, rơi xuống trước mặt Lưu Vũ, một tay xách tên lùn kia lên, một cái tát mạnh mẽ vung xuống mông hắn. 
"Ngươi gào khóc kêu một câu nữa thì sau đó ngươi chính là đồ ăn của Tiểu Lang nhi nhà ta!" Thiếu nữ nhướng mày, dửng dưng mà kiêu ngạo. 
"Ngao ngao!" 
Trong mắt Tuyết Lang đều là hưng phấn, đã rất lâu rồi nó chưa ăn thịt người, chẹp... Mặc dù người này trông ăn không ngon nhưng làm món khai vị cũng không sao. 
Lưu Vũ bị dọa sợ, quả nhiên không dám thút thít. Hắn nhìn vẻ mặt lạnh lẽo âm trầm của Lưu Vân Tiêu một cái, lại chuyển ánh mắt sang Lưu thị đang phẫn nộ và không dám tin bên kia, nước mắt uất ức đảo quanh trong hốc mắt. 
"Công chúa, người không cảm thấy mình quá phận rồi sao?" Lưu Vân Tiêu nắm chặt nắm đấm, ánh mắt hung ác nham hiểm, cắn răng tức giận nói. 
Phong Như Khuynh liếc nhìn Lưu Vân Tiêu: "Ngươi muốn cướp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-the-quoc-su-dai-nhan-phu-nhan-lai-chay/991249/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.