Edit: Cò Lười 
Beta: MAC 
Nhìn bóng dáng người thiếu nữ rời đi, Phong Thiên Ngự bất đắc dĩ cười cười: “Nha đầu này, còn nhớ ta muốn uống bầu rượu kia, thôi được rồi người đâu mau mang rượu của công chúa đến đây.” 
Đây là một phần lễ vật Phong Như Khuynh đưa cho hắn, hắn luyến tiếc động đến nên đến nay vẫn chưa uống. 
Hiện giờ Phong Như Khuynh lại lần nữa nhắc tới, hắn không thể không nếm một ngụm rượu kia. 
Một lát sau, thái giám dùng khay bưng một ly rượu chậm rãi đi tới. 
Phong Thiên Ngự cầm lấy chén ngọc phỉ thúy trên khay đưa đến bên môi. 
Rượu còn chưa uống vào miệng, một cỗ hương thơm đầy linh khí trong rượu từ từ thoảng vào chóp mũi khiến Phong Thiên Ngự hơi sửng sốt. 
“Rượu này……” Rượu này linh khí vô cùng đậm đặc, không giống như rượu bình thường! 
“Lâm công công, rượu này thật sự là hũ rượu do công chúa đưa tới sao?” 
“Hồi bẩm bệ hạ, đúng là bình rượu do công chúa đưa tới!” 
Thái giám phe phẩy phất trần, khúm na khúm núm bẩm báo lại. 
Thần sắc Phong Thiên Ngự có chút ngưng trọng, hắn uống một ngụm từ từ thưởng thức rượu ngon trong ly, ngay lập tức một cỗ khí tức ấm áp bao vây lấy thân thể hắn, làm hắn nhịn không được muốn thở dài một hơi. 
Linh tửu có công hiệu tráng dương cường lực, cũng có thể chữa bệnh đau ốm, nhưng mà không phải bệnh gì cũng có thể chữa được, cho dù vậy thì Phong Thiên Ngự vẫn cảm thấy được thân thể của mình sảng khoái hơn trước rất nhiều. 
“Rượu ngon, rượu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-the-quoc-su-dai-nhan-phu-nhan-lai-chay/991202/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.