Editor: MAC 
Nạp Lan Trường Càn nhìn bóng dáng lão tướng quân rời đi, khóe môi hắn chậm rãi nở nụ cười. 
Cũng ngay tại khoảnh khắc này, những ân oán tích tụ đều như mây khói thoảng qua, tiêu tán hết trong lòng hắn. 
Nếu hắn không thể nào ngồi nhìn mặc kệ công chúa thì hắn... Vì sao còn phải nhớ mãi sai lầm trong quá khứ của nàng? 
Chỉ cần lần này nàng không làm bọn họ thất vọng thì hắn có thể thư thái. 
... 
Trong đại viện. 
Lão tướng quân bước nhanh đi đến, ngay cả quải trượng luôn luôn không rời khỏi người cũng bị ông vứt bỏ. 
Lọt vào trong tầm mắt đầu tiên chính là đám linh thú đứng thành hai hàng đối diện nhau trong sân. 
Đàn linh thú này đứng ngăn nắp trật tự cứ như quân nhân được huấn luyện. 
Nạp Lan Lão tướng quân sửng sốt dừng bước chân, ánh mắt ông mờ mịt không hiểu tình huống trước mắt là gì. 
“Gia gia!” 
Bỗng nhiên một giọng nói quen thuộc truyền đến. 
Nạp Lan lão gia tử ngước mắt nhìn lại mới một con Tuyết Lang thong dong ưu nhã bước ra đi qua trước mặt đám thú. 
Phong Như Khuynh ôm Đại Nhi vào lòng rồi nhảy xuống, chậm rãi đi đến chỗ Nạp Lan lão gia tử. 
Bên môi nàng nở nụ cười nhẹ, giọng nói ôn hòa như tắm mình trong gió xuân. 
“Ngoại công, con khiến mọi người phải lo lắng rồi...” 
Chẳng qua nàng chỉ muốn đi bắt mấy con linh thú về làm việc cho mình mà thôi, còn tưởng rằng ngày đó nàng qua đây nói thì sẽ không gây oanh động quá lớn nhưng ai ngờ vẫn làm người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-the-quoc-su-dai-nhan-phu-nhan-lai-chay/991198/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.