Editor: Mèo Mướp Thích Ngủ 
Đôi bàn tay nắm chặt, móng tay bấm vào lòng bàn tay, máu tươi chảy ra nhưng chủ nhân của nó không hề hay biết. 
Phong Như Khuynh, không phải đồ vật của ngươi thì ngươi vĩnh viễn cũng không giữ được! Những thứ bị ngươi cướp đi, có một ngày ta sẽ cướp về, sẽ làm cho ngươi rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục! 
Phong Như Khuynh không để ý đến Phong Như Sương đang rời đi, tính ra thì đem rượu ra ăn mừng với quân đoàn vẫn quan trọng hơn. 
“Đến đây, hôm nay ta mang rượu ngon đến cho các ngươi, chúng ta cùng nhau uống cho sảng khoái!” 
Rượu này nàng chỉ mới dùng để tặng chứ bản thân còn chưa từng thử qua, hôm nay mới nhớ tới nên muốn cùng với mọi người trong Thiết huyết quân đoàn uống rượu. 
Như thế mới sảng khoái! 
      
“Thần… Thần không uống được rượu.” Linh Vận ngẩn người, nhỏ giọng biện minh cho mình một câu. 
Phong Như Khuynh khó chịu: “Rượu này ta tốn rất nhiều tâm tư mới có được, các ngươi đều phải uống cho ta!” 
“Nhưng thần không biết uống rượu…” 
“Không được, các ngươi có phải quân nhân hay không? Nếu là quân nhân có ngạo khí thì sao lại không dám uống?” 
Nếu đây là rượu bình thường thì thôi nhưng đây chính là linh tửu không uống không được! 
Phong Như Khuynh tiện tay hất lên vò rượu cũng đã mở ra. 
Nhất thời trong truyền ra mùi rượu chứa đầy linh khí trong không khí. 
Ngay cả người không uống được rượu như Linh Vận cũng bất giác chìm đắm trong hương thơm của rượu, đặc biệt hơn nữa là chỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-the-quoc-su-dai-nhan-phu-nhan-lai-chay/991182/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.