Edit: Cò Lười
Beta: Mèo Mướp Thích Ngủ
Vẻ mặt của đám người Tần Phi Dương đều cứng đờ.
Đi tìm bệ hạ xin linh tửu? Cho bọn họ một trăm lá gan, bọn họ cũng không dám.
“Hay cho một Tần Phi Dương!” Ngụy Phảng phẫn nộ chuyển ánh mắt về phía Tần Phi Dương, “Ngươi thật sự to gan lớn mật, ngay cả linh tửu của chúng ta cũng dám đoạt, hôm nay ta thấy ngươi đúng là chán sống rồi, ta nói cho ngươi biết, dù cho tới chỗ bệ hạ tới có dùng được hay không thì hôm nay chúng ta muốn ngươi phải trả giá đại giới!”
Những giọt mồ hôi lạnh trên trán Tần Phi Dương thi nhau ứa ra, hắn xấu hổ cười hai tiếng: “Kỳ thật, ta có thể giải thích hai câu…”
Oanh!
Tưởng Thanh lửa giận tận trời, một quyền nhanh như gió mang theo sắc bén hướng về phía Tần Phi Dương, trong phút chốc, gió mạnh thổi tới toàn bộ bên lá rụng trong sân bay tán loạn, bụi bay đầy trời.
Tần Phi Dương cũng nổi giận, hắn chỉ uống nhiều hơn một ngụm thôi mà mấy lão tử này đã thượng cương thượng tuyến như thế? Bọn họ thật sự cho rằng Tần gia hắn dễ bị bắt nạt à!
Trong nháy mắt, Tần Phi Dương đã nhảy đến trước mặt Tưởng Thanh…
…
Nạp Lan lão gia tử đã sớm phân phó gã sai vặt lấy tới một ly rượu, lại bưng một ít đồ ăn nhắm rượu, nghiễm nhiên là bộ dáng đang vui vẻ xem kịch, cười tủm tỉm nhìn cuộc chiến đấu của ba người kia.
Oanh!
Bất ngờ một đạo lực lượng cường đại ở xung quanh Nạp Lan lão gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-the-quoc-su-dai-nhan-phu-nhan-lai-chay/991175/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.