Edit: MAC 
Sắc mặt Nạp Lan Tịnh biến đen, hắn cảm thấy lời mình vừa nói thật vô ích. 
“Biểu ca,” Dường như Phong Như Khuynh không nhìn thấy khuôn mặt đen thui của Nạp Lan Tịnh, nàng mỉm cười vỗ vai hắn, “Thời gian không còn sớm nữa ta về trước đây, nếu huynh rảnh rỗi thì đến phủ công chúa tìm ta.” 
Lúc Nạp Lan Tịnh phục hồi lại tinh thần thì đã thấy Phong Như Khuynh xoay người phất tay với mình rồi bóng dáng dần biến mất trong tầm mắt hắn. 
Ánh mắt hắn hơi ngẩn ra, chăm chú nhìn vào bóng dáng rời đi của Phong Như Khuynh thật lâu vẫn chưa lấy lại tinh thần. 
... 
Bầu trời xanh thẳm. 
Phù Thần ngồi xổm dưới đất, trong mắt hắn vì tràn đầy uất ức mà đỏ au. 
Một lúc sau, một thân hình quen thuộc hiện ra trước mắt hắn, hắn hừ một tiếng xoay đầu không thèm để ý đến thiếu nữ xuất hiện trong hư không. 
Trái lại Thanh Hàm đứng lên, đôi mắt sợ hãi nhìn Phong Như Khuynh: “Cơm cha áo mẹ, ngươi đến rồi?” 
Phong Như Khuynh sờ đầu Thanh Hàm rồi dời ánh mắt sang Phù Thần nhướn mày nói: “Tức giận?” 
“Hừ!”Khuôn mặt nhỏ của Phù Thần thở phì phì, “Rõ ràng ở đó có linh dược tam giai, vì sao ngươi không cho ta ăn? Ta đói bụng ngàn năm rồi ngươi còn nhẫn tâm để ta đói tiếp nữa hả?” 
Tiểu gia hỏa này mang theo nét mặt uất ức nho nhỏ khiến trong lòng Phong Như Khuynh trở nên mềm mại. 
“Ta đồng ý với ngươi, ta sẽ nhanh chóng tăng lên thực lực, ngươi chờ đến khi thực lực của ta đạt tới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-the-quoc-su-dai-nhan-phu-nhan-lai-chay/991157/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.