Editor: Mèo Mướp Thích Ngủ
Beta: MAC
Thanh Trúc sợ Phong Như Khuynh hiểu lầm, mà khi nàng đã hiểu lầm thì rất có thể nó sẽ trở thành món canh rắn, cho nên vội vàng giải thích.
Sắc mặt Phong Như Khuynh lại đen thêm lần nữa, hình như…… Nàng chưa nói gì mà?
“Sắc trời không còn sớm, con rắn nhỏ, ta đi trước, lần sau lại đến thăm ngươi.”
Nàng đứng lên, duỗi cái eo lười dưới ánh hoàng hôn, mặt mày tràn đầy ý cười, dù cho hiện giờ thân thể vẫn mập mạp như cũ, nhưng đã không còn kiêu ngạo ương ngạnh như lúc trước nữa, ngược lại còn cho người ta một loại cảm giác thoải mái như ánh mặt trời.
Thanh Trúc muốn khóc rồi, cầu ngươi, cầu ngươi đừng tới gặp ta, ta chỉ là một con rắn không chịu nổi sự kinh hách này đâu.
Thật là hù chết rắn.
“Con rắn nhỏ, ta biết ngươi luyến tiếc ta, yên tâm đi, ngày mai ta vẫn sẽ tới thăm ngươi.” Phong Như Khuynh nhìn thấy Thanh Trúc thiếu chút rơi nước mắt, cười tủm tỉm vỗ vỗ đầu của nó, nói.
Hiện giờ Thiết Huyết lệnh đã ở trong tay nàng, nàng cũng nên đi nhìn Thiết Huyết quân đoàn một chút, để tránh cho những người đi theo mẫu hậu nhiều năm triệt để thất vọng, đau khổ với nàng.
……
Từ sau khi Nạp Lan Hoàng Hậu qua đời, Thiết Huyết quân đoàn cũng chưa từng xuất hiện, dường như là muốn ẩn cư ở trong hoàng cung, không màng thế sự, ngay cả mệnh lệnh của bệ hạ Phong Thiên Ngự, các nàng cũng không nghe theo.
Mà Phong Thiên Ngự bởi vì tình cảm đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-the-quoc-su-dai-nhan-phu-nhan-lai-chay/991137/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.