Editor: MAC 
Beta: Mèo 
Phong Như Khuynh cũng không để ý tới suy nghĩ trong lòng Thanh Linh, nàng chỉ một lòng suy nghĩ cách giải quyết vấn đề về phủ công chúa. Nếu sau này nàng vẫn luôn ở trong hoàng cung, thì khi hành sự sẽ có rất nhiều thứ bất tiện, nhưng nếu nàng có phủ công chúa của mình thì nàng sẽ thấy an tâm hơn rất nhiều. 
Rất xa, Phong Như Khuynh đã trông thấy một đôi nam nữ đang quỳ gối ở ngoài ngự thư phòng. 
Nữ tử mặc váy lụa xanh, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, bóng dáng quỳ gối trong gió có vẻ đơn bạc chọc người thương tiếc. 
Nam nhân mặc trường bào màu tím, lưng thẳng tắp, bên trong con ngươi ẩn chứa phẫn nộ cùng oán hận nhưng lại không dám biểu hiện ra, khuôn mặt ôn nhuận như ngọc đổ đầy mồ hôi. 
Đúng lúc này, một thái giám đi tới bên cạnh Liễu Ngọc Thần, hắn phẩy phẩy phất trần, thanh âm bén nhọn: “Liễu công tử, Đàm tiểu thư, bệ hạ nói các ngươi trở về đi.” 
Thân mình Liễu Ngọc Thần cứng đờ, hắn trầm mặc nửa ngày, hỏi: “Vậy bệ hạ có nói trừng phạt Liễu gia như thế nào hay không?” 
“Liễu công tử trở về chờ tin tức không phải là biết sao? Với lại ngươi cũng nên cảm thấy may mắn khi công chúa điện hạ đã tỉnh lại, nói cách khác, bệ hạ không có khả năng sẽ bỏ qua cho Liễu gia đâu.” 
Thái giám nở một cười nham hiểm, châm chọc nói. 
Ở Lưu Vân Quốc đâu có ai mà không biết, công chúa Phong Như Khuynh chính là bảo bối trong lòng bệ hạ, nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-the-quoc-su-dai-nhan-phu-nhan-lai-chay/991083/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.