Có thứ vũ khí có thể khiến anh ta thấy đau đớn sao?
Chẳng lẽ thứ này dùng vàng thượng hạng hay hay xương thú cực phẩm tạo thành sao?
Xem ra anh ta đã đánh giá thấp độ hung hãn của tiểu mèo hoang này rồi.
Trên môi thiếu niên nở nụ cười xấu xa, anh ta vốn là người không thích cười, nhưng mỗi khi cười như gió xuân thổi qua mặt hồ bình lặng vậy, sáng rực chói lóa, đúng là khiến người khác thấy tỉnh táo sáng bừng hẳn.
Thiếu niên cũng không biết thứ trong tay Vân Sanh cầm chỉ là cây cốt thú châm cực kỳ bình thường, chỉ vì nàng nhận biết huyệt đạo cực chuẩn nên một kích mới thành công thế.
Lúc này cây cốt châm trong tay Vân Sanh lại như cảm giác được một lực hút cực mạnh.
Cây cốt châm đặt trên cổ thiếu niên như bị dính chặt đầy kỳ dị trên cổ họng vậy không sao nhổ ra nổi.
Vân Sanh sững sờ, nàng hiểu rõ, thiếu niên trước mặt dù bị mù nhưng trên thân có thể tôi luyện được bản lĩnh nghe và xác định vị trí rất chuẩn, khác hẳn người thường, phản ứng của anh ta cực nhạy bén, tu vi của anh ta vượt xa Lôi Hổ, lấy thể chất phế vật như bây giờ của nàng thì tuyệt đối không phải là đối thủ của đối phương.
Trên miệng Vân Sanh nở nụ cười giảo hoạt, nàng cũng không phải châm cứu điểm huyệt bình thường thôi đâu nha.
Huyệt ở chỗ nào đó trên người thiếu niên bất giác như bị lôi điện đánh trúng, ngay sau đó một trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-phi-thien-tai-trieu-hoan-su/2540439/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.