Nhìn thấy sách thuốc Tề Dân, Đinh Lôi vui mừng khôn xiết, trong khi thấy gương mặt già của trưởng thôn lộ vẻ tái nhợt.
Sách thuốc Tề Dân là loại sách dược thảo được lưu truyền rộng rãi nhất ở Đại Lục Vô Cực, chỉ bán ở các hiệu thuốc trên trấn.
Một nơi nhỏ như thôn Tiêu Diệp này ngoại trừ Pháp Miếu ra thì cả thôn cũng chưa chắc có được 1 bản.
Từ khi đến Đại Lục Vô Cực, Vân Sanh chưa từng rời khỏi thôn Tiêu Diệp, cũng chưa từng được qua đào tạo y thuật chính tông, chứ nói gì đến sách thuốc Tề Dân.
Đinh Lôi ở thôn Hỏa Nham thì lại khác, trong nhà nàng ta tình cờ cũng có một quyển sách thuốc Tề Dân.
Dương Đại Pháp Sư thấy sắc mặt hai đứa bé thay đổi liếc nhanh nhìn Vân Sanh, “Sao thế, người vẫn chưa từng đọc qua sách thuốc Tề Dân này sao? Vậy thì không cần kiểm tra nữa, ta cũng không muốn mất thời gian”
“Đại Ma Đạo bảo ngươi cút đi kìa, ngươi còn chưa đọc quyển sách thuốc Tề Dân lại còn muốn là dược đồng, ngươi không nghĩ gì à, Dạ đại ca?”
Thiếu niên họ Diệp cũng hơi kinh ngạc, không ngờ Vân Sanh chưa từng học qua dược thảo kinh điển cơ bản mà đã muốn tham gia kiểm tra dược đồng rồi.
“Ta không mù, sách thuốc Tề Dân thôi mà, cho ta mười lăm phút” Vân Sanh hơi kinh ngạc, sau đó bình thường trờ lại, nàng đi thẳng đến Sách thuốc Tề Dân, không chút sợ hãi ánh mắt lạnh lùng của Dương Đại.
Sách thuốc Tề Dân mỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-phi-thien-tai-trieu-hoan-su/2540421/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.